Hiện tại Lý Ẩn vô cùng sốc, sốc hơn bất cứ lúc nào! 
“ Sao, có chuyện gì à?” Lý Băng khó hiểu nhìn gương mặt vô cùng ngạc nhiên của Lý Ẩn và Khả Hân, nhất thời hiểu ra, nói:” Ah, tôi biết rồi. Người trong thôn nói cho các bạn biết, tôi chết rồi phải không? Năm đó, tôi quả thực có ý muốn nhảy xuống nước, thậm chí giầy cũng đã cởi ra, thời điểm chuẩn bị nhảy... Lại cảm thấy, cứ như vậy mà chết, thật không cam lòng mà. Cho nên tôi đã bỏ ra ngoài thôn, muốn đi tìm cha mình trước đã...” 
Nếu cẩn thận nhớ lại..., trong thôn hoàn toàn không có ai nói, tìm được thi thể Lý Băng. Chỉ nói là, cô nhảy xuống nước tự vẫn, mà căn cứ để suy luận ra như vậy, chính là vì đôi giày cô ấy lưu lại a. 
Nước chảy xiết như vậy, tìm không thấy thi thể Lý Băng cũng là chuyện bình thường. Cũng khó trách người trong thôn, lại tưởng lầm là Lý Băng đã chết. 
“ Cô... Mới vừa nói hai tháng trước có viết thư cho thôn trưởng?” Lý Ẩn bất ngờ hỏi:” Vậy tại sao thôn trưởng lại không nói ra vậy?” 
“ Ah... Tôi muốn ông ấy giữ bí mật đó. Sau khi rời khỏi thôn, tuy không tìm được phụ thân, nhưng tôi tìm được công việc trong thành phố, gầy dựng sự nghiệp, cuối cùng mở được một tiệm ăn nhỏ, không ngờ mấy năm trôi qua vậy mà lại phát triển lên thành chuỗi hiệu ăn nhượng quyền, mở công ty, trở thành chủ tịch... Kinh doanh lời nhiều như vậy, cái tôi nghĩ đến đầu tiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-nguc-cong-ngu/2209479/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.