Ngày 27 tháng 7;3 giờ sáng
Lausanne, Thụy Sĩ
Gray trèo sau Seichan lên mỏm núi trồng toàn cây thong. Họ đã bỏ lại chiếc xe mô tô, giấu trong những bụi hồng dại Alpine dưới chân một con đường hẹp. Trước đó, họ đã tắt đèn pha đi những dặm cuối cùng trong bóng tối. Cẩn trọng như vậy làm cho họ chậm lại đôi chút nhưng không thể đừng được.
Seiche dẫn đường, đi bộ không đèm trèo lên một sườn núi đá. Gray phải cố lách qua những rặng thong. Trước đó anh đã kịp nhìn thoáng tòa lâu đài khi họ ở trên đường vừa qua Lausanne rẻ vào vùng núi xung quanh. Lâu đài tọa lạc như một con quái vật bằng đá Granit, mặt vuông, mắt long lên dưới ánh đèn. Rồi nó lại biến mất khi họ vượt qua một cái cầu dài bắc ngang phía trên đầu.
Gray bước đi bên cạnh Seichan. Cô cầm một thiết bị định vị trước mặt khi trèo. "Liệu cô có chắc chắn sẽ tìm được lối vào phía sau không?"
"Lần đầu tiên tới đây, tôi bị chúng bịt mặt, nhưng tôi có một thiết bị định vị trí giấu kín… tại một nơi kín đáo…" Cô liếc nhìn Gray. "Tôi đã thu được vị trí đi vào và lối lên. Nó sẽ đưa chúng ta tới lối vào."
Họ tiếp tục tiến về phía bức tường đá dựng đứng cao chót vót.
Gray ngắm nhìn Seichan. Anh vẫn tin cô ta? Trong rừng tối, những nỗi băn khoăn cứ thế ập đến. Mình không phải đang ở với những đồng đội đã được chọn lọc. Anh bỗng hoài nghi sự đánh giá của mình. Liệu đây có phải việc làm của một người lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-do-di-cot/129121/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.