Tháng Ba, 1162
Binh lính của ngài tổng giám mục đã tản ra nấp trong thung lũng phía dưới. Phía sau, trên con đường mòn là tiếng ngựa hí, tiếng cung nỏ rin rít. Những gã lính hò hét ầm ĩ, gào lạc cả giọng. Tiếng va chạm loảng xoảng của sắt thép nghe rõ mồn một như những hồi chuông nhà thờ.
Nhưng đây không phải những kiệt tác của Chúa đang được tái tạo.
Tốp lính phía sau được giao chốt trận địa.
Friar Joachim nắm chặt dây cương khi con ngựa của gã tụt xuống ngọn đồi thoai thoải. Cỗ xe kéo chất nặng đã xuống tới chân dốc an toàn, nhưng để đi thoát được vẫn còn phải đi qua một chặng đường nữa.
Nếu như họ có thể đến được nơi đó...
Tay nắm chặt dây cương, Joachim thúc con ngựa cái tập tễnh xuống dưới thung lũng. Gã lao qua một con suối nhỏ đóng băng rồi ngoái lại phía sau.
Dù mùa xuân đã đến rồi nhưng đây đó dấu vết của mùa đông vẫn còn rất rõ nét. Những vòm cây như tỏa ánh sáng lấp lánh dưới nắng chiều. Tuyết trắng hắt trở lại ánh sáng trời khi trên kia những mỏm núi trọc lốc, sương mù vẫn bao phủ. Còn dưới này trong vòm cây, tuyết tan đã biến cả bìa rừng thành một bãi lầy nhớp nhúa. Những con ngựa mỗi bước đi làm bùn bắn tứ tung, dường như muốn khuỵu chân xuống vì mệt nhọc. Ngay trước cỗ xe kéo lại tiếp đến một bãi lầy lõng bõng.
Joachim thúc ngựa cố đuổi kịp đám lính ở cỗ xe.
Một lũ ngựa khác bị sa lầy trong bùn. Tụi lính đang cố thúc chúng từ phía sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-do-di-cot/129107/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.