Trong bóng đêm, nam nhân trẻ tuổi dáng người khô quắt, diện mạo hung ác nham hiểm chậm rãi đi lên từ dưới cầu thang, đúng là người chơi Đông Nam Á Abdullah.
Ông lão da trắng nhìn hai người còn lại, nói thẳng: “Tôi đến đây đầu tiên, vừa được nửa phút thì vị họ Đường này cũng tới. Nơi này là gác xép, tôi nghĩ nguyên nhân hai người đến đây cũng giống tôi.” Mở miệng một lần ông ta liền phân chia rõ ràng quan hệ của mình, giải thích ý đồ của bản thân khi tới đây: “Tôi đến xem thi thể kia còn ở đây không.”
Đường Mạch: “Tôi cũng vậy.”
Abdulla liếc mắt nhìn hai người kia: “Same.”
Ông già George im lặng, hỏi: “Cùng vào không?”
“Được.”
Tay của ông lão đặt lên tay nắm cửa, nhẹ nhàng vặn ra. Ánh sáng mờ ảo xuyên qua ô cửa sổ, chiếu vào trong gác xép. Cánh cửa kia mở càng lớn, ánh mắt Đường Mạch cũng càng tập trung hơn. Ngay khi nhìn đến thi thể nằm nguyên trong gác xép kia, hắn thoáng thở phào trong lòng.
Abdullah: “Hắn vẫn còn ở đây.”
Ông lão da trắng: “Tôi không có hứng thú gì đối với cái thi thể này.”
Đường Mạch: “Đi ra ngoài xem thử?”
Mọi người đồng ý với đề nghị của hắn: “Được.”
Thời gian của ban đêm tổng cộng có hai tiếng, nhưng việc này cũng không có nghĩa người chơi nhất định phải ở bên ngoài đủ hai tiếng. Không ra khỏi cửa cũng có thể, mà ra ngoài thật nhanh rồi trở về cũng đều được Hắc tháp cho phép. Vào ban ngày bọn họ phải đối mặt với mười mấy người chơi, ban đêm chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-cau-online/362032/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.