Bạch Nhược Dao lẳng lặng nhìn Đường Mạch, Đường Mạch ngồi giữa căn phòng thứ nhất, chống tay nghiêng người nhìn anh ta, môi nở nụ cười.
Hai người cứ như vậy, cách một màng sáng mỏng màu đỏ, không tiếng động chăm chú nhìn đối phương.
Qua vài giây, Bạch Nhược Dao nở nụ cười: “Tôi từng tham gia bốn phó bản tập kết, cái nào cũng đều có kết cục không hẳn phải chết. Trò chơi thất bại, không có nghĩa là nhất định sẽ chết, rất có thể sẽ kích phát ra một trò chơi khác, hoặc là nhận một trừng phạt theo mức độ nào đó, có thể rất nguy hiểm, nhưng chưa chắc sẽ chết. Phó bản tập kết là một đường tắt Hắc tháp tạo cho người chơi để tăng cường thực lực. Đường Đường, cậu như thế khiến tôi bỗng cảm thấy có điểm vui vẻ. Cậu để ý tôi như vậy, còn cố gắng kéo dài thời gian. Hóa ra tôi cũng chiếm một vị trí rất lớn trong lòng cậu đó chứ.”
Đường Mạch: “Anh nghĩ thế à?”
Bạch Nhược Dao nháy mắt mấy cái: “Cậu cầm xúc xắc 6 điểm, ông già Noel dù muốn tạo ra kinh ngạc thì nhiều nhất cũng chỉ có thể bố trí trừng phạt trong ba ô vuông. Dựa vào thực lực của cậu, ba ô vuông cũng không phải chuyện khó. Kể cả không thể sử dụng dị năng cùng đạo cụ, chỉ cần biết nắm bắt thời gian, trong một phút cũng có thể xong.”
Đường Mạch ra vẻ kinh ngạc “A” một tiếng, nói tiếp: “Nhỡ đâu tôi nhảy sai trình tự thì sao?”
Trình độ diễn trò của Bạch Nhược Dao còn khoa trương hơn so với Đường Mạch, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-cau-online/362004/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.