Ánh sáng mặt trời mỏng manh xuyên thấu qua lớp kính cửa sổ màu xanh lam, chiếu vào trong phòng.
Sau khi Đường Mạch nói xong câu đó, giữa hai người có một đoạn trầm mặc ngắn ngủi. Đường Mạch ngửa đầu nhìn Phó Văn Đoạt, Phó Văn Đoạt cúi đầu nhìn hắn, chậm rãi nheo mắt lại.
“. . . . . .Không quan trọng?”
Đường Mạch hiểu được ý tứ của đối phương, cong môi cười hỏi lại: “Còn quan trọng hơn phần thưởng của Eva sao?”
Bộp!
Phó Văn Đoạt chống tay vào tường, giam thanh niên đang ngồi trên giường vào lòng.
Sự việc trong bảy ngày qua phát sinh rất bất ngờ, Phó Văn Đoạt đã tùy tiện tìm một tòa nhà để dàn xếp cho Đường Mạch. Vị trí hiện tại của bọn họ là một cái phòng ngủ nhỏ của văn phòng, không gian hơi nhỏ một chút, cực kỳ bí mật. Giường chỉ có một mét hai, kề sát vào tường càng thuận tiện cho Phó Văn Đoạt kabedon.
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.
Lẳng lặng đối diện nhìn nhau một lát, Phó Văn Đoạt bỗng nhiên nói: “Cậu biết sinh nhật của tôi từ khi nào?”
Đường Mạch: “. . . . . .”
Phó Văn Đoạt nhíu mày: “Tháng 12 năm ngoái khi ở trong hang động quái vật của Bà ngoại Sói, cậu nói bí mật của cậu là có thích một người từ rất lâu, sinh nhật của người đó là ngày 9 tháng 9. Cho nên cậu chắc chắn sẽ biết con số may mắn của mình là 9. Nhưng tôi chưa bao giờ tiết lộ thông tin cá nhân trên mạng xã hội, sinh nhật cũng thế.”
Đường Mạch bình tĩnh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-cau-online/361993/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.