Mặt trời lặn dần, ánh chiều tà cuối cùng đang từ từ biến mất nơi đường chân trời xa xôi.
Ngay khi Jacks vừa lên tiếng, Đường Mạch liền dừng động tác. Sau khi thấy rõ người tới, hắn thu lại cây dù nhỏ về bên thắt lưng. Đường Mạch chưa từng nghĩ tới Jacks sẽ xuất hiện ở Bắc Kinh, hơn nữa còn đem theo cả Trần San San. Sau một thoáng kinh ngạc, hắn cúi đầu nhìn về phía cô bé thấp gầy bé nhỏ đã lâu không gặp này, đang nghĩ tới việc trước tiên cần phải tìm một chỗ nghỉ chân cho ba người bọn họ, nhưng khi hắn còn chưa kịp mở miệng, liền đã nghe thấy Trần San San lên tiếng: “Trước tiên chúng ta hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này, nơi đây quá gần với Phó bản hiện thực ở cổng trường Bắc đại. Trời tối rồi, không đủ an toàn.”
Jacks gật gật đầu, Đường Mạch có chút hơi sững sờ.
Một lát sau, thân ảnh ba người biến mất trong con ngõ nhỏ hẹp. Đường Mạch tìm được một căn tứ hợp viện không người ở, ba người tiến vào nhà chính, Jacks lấy từ trong ba lô ra một chiếc đèn pin tiết kiệm năng lượng có công suất thấp. Anh ta mở đèn pin, ánh đèn lập tức chiếu sáng toàn bộ căn phòng, độ sáng rất vừa phải vì có thể giúp Đường Mạch thấy rõ khuôn mặt của bọn họ, nhưng sẽ không khiến người ở ngoài phát hiện dị thường.
Đường Mạch nhìn nhìn Jacks, sau đó lại nhìn sang San San. Tầm mắt hắn cố định trên người cô bé, suy tư hồi lâu, rốt cuộc hỏi: “Hai người bọn em……Tại sao lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-cau-online/361954/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.