Đường Mạch là hai năm trước lần đầu tiên đặt chân tới Bắc Kinh. Hắn lúc ấy mới vừa tốt nghiệp đại học, hai người bạn tốt cùng phòng một người đi Thượng Hải, một người đi Bắc Kinh. Lão Vương chính là đi Bắc Kinh. Quốc Khánh năm ấy, Đường Mạch và Hạo Tử cùng nhau đi tới Bắc Kinh thăm lão Vương.
Xe việt dã màu đen thong thả chạy trên đường phố không một bóng người.
Hai mắt Đường Mạch gắt gao nhìn chằm chằm vào biển báo và cửa hiệu ở hai bên đường, hắn vắt hết óc cố gắng nhớ lại tất cả những cảnh tượng mình từng nhìn thấy trong hai năm trước. Tuy rằng hiện tại tố chất thân thể đã tăng lên, trí nhớ cũng được tăng cường, nhưng lần cuối cùng hắn tới Bắc Kinh đã lâu lắm rồi, mà khi đó cũng không hề chuyên tâm ghi nhớ đường xá. Cho nên khi xe vừa rẽ vào một ngã tư, đi được mấy chục mét Đường Mạch mới nói: “…… Hình như không phải, vừa rồi hẳn là nên rẽ trái.”
Phó Văn Đoạt quay đầu xe, đi lại phía vừa rồi.
Đường Mạch một bên quan sát hoàn cảnh xung quanh, một bên lật xem bản đồ Bắc Kinh trong tay mình. Loại bản đồ này không thể đánh dấu chuẩn xác tên và vị trí của tất cả các tiểu khu ở Bắc Kinh, nhưng nó vẫn sẽ đánh dấu một số trung tâm và nhà xưởng tương đối quan trọng trong thành phố. Thông qua phương pháp loại trừ, Đường Mạch loại đi được rất nhiều tuyến đường không có khả năng xuất hiện trong khu dân cư.
Một giờ sau, xe lái đến trước cửa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dia-cau-online/361923/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.