Khuyên can mãi, rốt cuộc mới ôm được hai tờ chứng nhậnvào trong ngực.
Mặc dù có nhạc đệm như vậy, Bình Phàm vẫn rất vui,thỉnh thoảng lại len lén đem hai tờ chứng nhận này ra nhìn, khuôn mặt nhỏ nhắnvì hưng phấn vui sướng mà nghẹn thành màu hồng đào.
Hơi sơ sẩy đã bị Đổng Tiểu Dưa nhìn thấy.
Tiểu Dưa đứng trước mặt Bình Phàm, một tay chống cằm,dùng đầu óc của mình suy tư một lúc lâu, rốt cuộc nói: "Cô giáo Mộ, cóphải cô muốn đi tiện hay không? Em mới xem giúp cô rồi, nhà vệ sinh nữ không cóai."
Khuôn mặt của cô cư nhiên bị Đổng Tiểu Dưa hiểu lầmthành muốn đi tiện, Bình Phàm nhức đầu.
Nhức đầu hơn chính là, Đổng Tiểu Dưa tiểu lưu manh nàylại một mình đến nhà vệ sinh nữ, làm cô giáo vỡ lòng của nó, Bình Phàm cảm thấyáp lực rất lớn.
Gần tan làm, bỗng nhiên chuyển trời, đang nắng độtnhiên lại mưa tí tách, ào ào xôn xao, trời cũng âm u.
Lúc này, cô nhận được điện thoại của Doãn Việt, nóilúc tan làm tới đón cô, đi ăn cơm chúc mừng.
Trong lòng Bình Phàm ngọt ngào như mật, nhưng trướcmặt đồng nghiệp chung quanh, cô cũng không nên biểu lộ ra, chỉ có thể âm thầmẩn ẩn vui sướng trong lòng, chẳng qua chỉ nhàn nhạt "Ừ" một tiếng.
Lúc cúp điện thoại, Doãn Việt bỗng nhiên đổi lời, nhẹnhàng gọi một tiếng: "Vợ ơi."
"Hả?" Bình Phàm nhất thời không kịp phảnứng.
Bên kia, Doãn Việt cúi đầu gọi một tiếng nữa: "Vợà."
Biết là gọi mình, Bình Phàm thừa nhận trái tim mìnhgiống y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/2352897/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.