Doãn Việt ở trong bếp bận rộn làm việc, khói dầu bốclên, nhiệt độ hầm hầm, dầu sôi nóng. Bình Phàm đau lòng đến gan cũng đau, lầnđầu tiên trong đời không biết lấy dũng khí từ đâu mà lại dùng ánh mắt kiên nghịnhìn thẳng mẹ già nhà mình.
Ánh mắt trao đổi không tiếng động.
Bình Phàm: Mẹ à, mẹ đối đãi với cảnh sát nhân dân nhưthế thật không đúng chút nào! ! !
Mẹ Bình Phàm: Nói thêm một câu nữa cẩn thận da của conđấy.
Bình Phàm: Con giúp anh ấy, không cần mẹ làm a.
Mẹ Bình Phàm: Hôm nay con dám động đầu ngón tay nào mẹliền băm ngón tay ấy.
Bình Phàm quý trọng ngón tay, lúc này không hề lêntiếng nữa.
Trong lòng không khỏi hô lớn, Doãn Việt của em hu hu,anh phải chịu đựng! ! !
Dù sao Doãn Việt cũng là Doãn Việt, dưới cái nhìn ácliệt của mẹ vợ tương lai đã làm xong cơm.
Canh cà chua thịt, cà tím xào thịt, thịt kho tàu, thịtbò luộc, gà xé, tất cả đều ra hình ra dạng. Ngay cả mẹ Bình Phàm cố ý muốn bớimóc nhưng cũng nói không ra lời nào.
Bình Phàm tự hào.
Nhưng mẹ Bình Phàm dù sao cũng là lão Khương [18], cayđến rất cay, cầm lấy đôi đũa gắp một miếng thịt gà, lấy một loại phu nhânthưởng thức, nhàn nhạt đánh giá một câu: "Tay nghề của tiểu Doãn cũngđược."
Tư thái kia, cao đến giống như máy bay bay trên trời,Bình Phàm nhìn đến cổ cũng đau.
Mẹ Bình Phàm còn chưa diễn xong, đặt đũa xuống, thởdài: "Ai~, Bình Phàm nhà chúng tôi ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/2352866/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.