Dù có là Lâm Sơn thì đi dạo một ngày cũng xong, haingười chơi một buổi trưa rồi đi xuống núi .
"Tối nay ở nhà em hay ở nhà anh?" Doãn Việthỏi.
Nói cách khác, hai người lại muốn ngủ cùng nhau? TimBình Phàm bắt đầu đánh thình thịch, rầm rầm, vừa kích động vừa sợ.
Này, chẳng lẽ chính là ở chung trong truyền thuyếtsao?
Bình Phàm là một đứa bé truyền thống, luôn luôn chorằng sống chung gì gì kia trước hôn nhân không thể nào xảy ra trên người mình,không ngờ không đến thì thôi, vừa đến thì đến cả hai, thật làm cho cô chịukhông nổi.
Nhân dịp cô phân tâm, Doãn Việt bên này đã ra quyếtđịnh: "Tối nay đến nhà em đi, con gái có đồ nhiều, lười cầm."
Đến nhà cô, đó không phải đồng nghĩa với việc hàng xómbên cạnh sẽ nhìn thấy cô mang đàn ông về qua đêm sao?
Vậy cũng không được, uy lực áp đảo của đống nước bọtnhóm bác gái xóm trên xóm dưới nhất định sẽ dìm chết cô.
Nghĩ tới đây, cô liền nói ngay: "Cái đó, chúng tavẫn nên đến nhà anh đi."
Suy nghĩ một chút, cô bổ sung: "Nhưng mà, em muốnvề nhà lấy chút quần áo."
Bình Phàm tính toán nhỏ nhặt, về nhà rồi sẽ tìm cớ nóivới Doãn Việt mình có việc, để hắn về trước, ngày mai gặp lại.
Dù sao, đối với việc sống chung, Bình Phàm thật sự làvô cảm.
Không ngờ lại xảy ra chuyện.
Đang tiến hành kế hoạch, đi tới mục tiêu, Bình Phàmnói Doãn Việt chờ dưới lầu, còn mình thì đi lên lấy đồ. Doãn Việt đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/2352863/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.