"Nếu như đúng, em sẽ làm thế nào?" Nói xongcâu đó, Doãn Việt nhìn chằm chằm Bình Phàm, cỗ lực lượng trong mắt gây áp lựcmạng mẽ lên người cô.
Hắn hỏi những lời này, tức là nói, hiểu lầm của mìnhlà chính xác.
Năm đó, Doãn Việt cùng Phương Nhan thật sự có yêunhau?
Trong lòng Bình Phàm, chỉ chớp mắt thôi mà đậu hủ nonmềm đã biến thành đậu hủ chiên vàng.
Lời đồn đại là một chuyện, chính tai nghe thấy lại làmột chuyện khác.
Trong khoảng thời gian ngắn, Bình Phàm nói không nênlời.
"Nếu như anh cùng Phương Nhan từng yêu nhau, vìcô ấy là bạn tốt của em, có phải em sẽ buông tha cho..." Doãn Việt dừnglại, hít sâu một hơi, giống như đang cố gắng ức chế không cho thứ gì đó xôngra: "Buông tha cho quan hệ của chúng ta, đúng không?"
Vấn đề này đã từng quanh quẩn vô số lần trong đầu BìnhPhàm, rối rắm trong thời gian dài cũng không phải là bỏ công vô ích. Nay, BìnhPhàm đã làm rõ vấn đề này được mấy phần.
Nếu như đáp án dĩ nhiên đã xác định, như vậy, tronglòng Bình Phàm nhất định sẽ có quyết định.
Không chỉ vì Phương Nhan từng là bạn tốt nhất của cô,mà trọng hơn là, Doãn Việt và Phương Nhan là cổ tích, còn cô, là thực tế.
Mỗi lần hẹn hò với Doãn Việt, về nhà nằm trên giường,cô luôn có cảm giác như đang nằm mơ.
Không giống như thật.
Đầu óc đang suy tư, trong lúc vô tình, thời gian cứtrôi qua. Bình Phàm không phát giác ra khuôn mặt Doãn Việt đang dần dần u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/2352845/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.