Đổng ba ba nói, Đổng Tự Lập rất tham ăn.
Bình Phàm nghĩ đây chẳng qua chỉ là tính chất đặc biệtcủa con nít, cho nên cũng không để trong lòng. Nhưng mười phút đồng hồ sau, lúccô phát hiện Đổng Tự Lập đang gặm lá cây bên bồn hoa thì cô phát hiện mình sai rồi,quá sai rồi.
Vài giáo viên lôi Đổng Tự Lập múp míp đáng yêu ra khỏibồn hoa hiệu trưởng đại nhân yêu thích nhất.
Nhìn đống lá cây không trọn vẹn cùng dấu răng nho nhỏcộng nước bọt phía trên, ngực hiệu trưởng đại nhân rất đau.
Mặc dù ngực bà chỉ đến cỡ A.
Đối mặt với cô giáo Bình Phàm hỏi thăm, bé Đổng Tự Lậpchớp đôi mắt tròn mọng nước, dùng giọng nói non nớt hồn nhiên nói: "Cô~,em đói."
Bộ dáng đáng thương kia thật khiến người người thươngtâm, người người rơi lệ. Nếu không phải Đổng ba ba là cảnh sát, tất cả mọingười đều cho rằng nhà bọn họ ngược đãi nhi đồng.
Vội vàng dẫn nó đi ăn cơm, ăn một lần, dạ dày BìnhPhàm cũng no luôn: bạn nhỏ Đổng Tự Lập trong 10' ăn hai quả trứng gà, một hộpsữa tươi, hai cái bánh bao, còn có hai túi khoai tây chiên cùng diet cola BìnhPhàm đặt trong ngăn kéo.
Quả thực chính là Vua đại dạ dày mà, Bình Phàm báiphục.
Tuy là như thế, nhưng bạn học Đổng Tự Lập căn bản vẫnchưa no, như cũ chớp ánh mắt vô tội nhìn đến khi tim Bình Phàm cũng phát đau.
Muốn cho nó ăn thêm một chút nhưng hiệu trưởng lạiđứng ra ngăn cản: "Nếu đế nó ăn như vậy, tiền học phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/2352807/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.