Bình Phàm chấn động, Bình Phàm kinh ngạc, Bình Phàmniết, Bình Phàm bàn .
Thì ra là, Doãn Việt đã sáng sớm nhớ tới mình?
Cứng ngắc chậm chạp, chuyện này tới quá đột ngột, BìnhPhàm không xác định được bước kế tiếp nên nói cái gì, chỉ có thể mấp máy đôimôi nhỏ nhắn có chút tê dại, hồi lâu cũng không phát ra được tiếng nào.
Như cũ vẫn là Doãn Việt kết thúc đề tài: "Sángmai anh tới đón em."
Sau đó, mỹ nhân giống đực nhanh nhẹn rời khỏi, lưu lạibóng lưng cao ngất anh khí, từ từ thu nhỏ lại trong mắt Bình Phàm.
Gì kia, suất ca vừa xuất chiêu liền làm cô mất một lượngmáu lớn a.
Cho dù Bình Phàm có ngồi trên đài sen của Quan Thế Âmcũng không cách nào bình tĩnh được.
Trái tim tịch mịch đã lâu của bản cô nương bắt đầurung động.
Sự thật chứng minh, Doãn Việt đã nhớ ra cô từ sớm, cònđưa cô đi làm, mời cô ăn cơm, hơn nữa còn xác nhận với người tiến cử muốn cùngcô tiếp tục gặp gỡ.
Mặc dù toàn bộ quá trình đều giữ bộ mặt than, nhưngnói đi cũng phải nói lại, có khi nào Doãn Việt không giữ mặt than đâu.
Thật vất vả mới bắt được một cơ thể sống bình thườngtrong quá trình hoạt động xem mắt, Bình Phàm có thể không kích động sao?
Tình bạn thân kịp thời nhắc nhở cô ngay lúc đầu óc bịnhúng nước, kết quả là, Bình Phàm gọi thẳng một cú điện thoại cho Mộc Mộc.
Điện thoại gọi, Mộc Mộc cuồng mua sắm giờ mới pháthiện cái túi trên tay mình rung rung kỳ quái, buồn bực đến vô cùng bi thống,cặp lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/132250/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.