Đêm đó về nhà, Bình Phàm lấy chocolate ra, bóc mạnhlớp giấy bạc, hung hăng cắn xuống —— an ủi —— bị Doãn suất ca hù cho một trận.
Suất ca chính là suất ca, dọa người cũng có trình độ.Trái tim nhỏ bé bình thường của Bình Phàm đến giờ vẫn còn đập thình thịch đâynày.
Liên tiếp nuốt ba thanh chocolate, lúc này Bình Phàmmới hơi tĩnh táo một chút, một tầng hơi nước bao trùm đại não, thấp thoáng, hơihiện hình.
Hỗn loạn, tuyệt đối hỗn loạn, đây là kết luận BìnhPhàm đưa ra lúc cắn thanh chocolate thứ tư.
Tâm tư Doãn suất ca này thật là khó đoán, bây giờ ngaycả việc hắn có nhớ Bình Phàm hay không cô cũng không xác định được.
Cảm giác này, giống như một hộp chocolate Thụy Sĩ tođùng từ trên trời giáng xuống, nhưng Bình Phàm chỉ có thể nhìn, không dám động—— bởi vì trong lòng cô biết đó không phải của mình.
Bình Phàm là một cô gái có tư tưởng tốt, cũng không hyvọng xa vời về những thứ không thuộc về mình, dựa theo giá trị cuộc sống củacô, hay là chocolate tràn lan trong siêu thị mà nói thì —— giá cả hợp lý, ănyên tâm.
Nghĩ tới đây, Bình Phàm đang ngồi trên sàn nhà đứnglên, quệt mồm dính chocolate, đi ngủ.
Không biết có phải là do ăn nhiều chocolate hay là bịDoãn suất ca hù dọa, tóm lại, tối hôm đó, cô giáo Bình Phàm —— hoa hoa lệ lệmất ngủ.
Mất ngủ là một chuyện rất xa xỉ, đặc biệt đối với tộcđi làm mà nói thì ngày hôm sau, Bình Phàm luôn luôn dậy sớm thế mà 7 rưỡi mớitỉnh.
Chuyện này cũng không xem là thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/132246/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.