Bình Phàm cố làm ra tư thế chuyên chú nhưng suy nghĩđã sớm phiêu tán ra ngoài không gian từ lâu.
Mẹ Bình Phàm luôn oán giận Bình Phàm vô cùng xoi mói,thậm chí còn tiên đoán tương lai cô nhất định sẽ trở thành tộc trưởng tộc gáiế.
Mà người đàn ông trước mặt này, trong mắt trưởng bốicũng coi như không tệ: gia thế tương đối, công việc ổn định, tiền đồ hài lòng,không có tật xấu.
Chẳng qua là, cô phải ngồi nghe bát quái ở đâu đâu thếnày, cứ như vậy ở chung với hắn cả đời sao?
Bình Phàm nghĩ, cô không cam lòng.
Người sống cho đời sau, thật không dễ dàng chút nào.Sâu trong nội tâm, cô cực độ khát vọng được yêu một lần, cho dù kết cục cuốicùng là bi thảm.
Đang miên man bất định, đột nhiên nghe thấy hai mươilăm hỏi: "Nhà em có người làm trong cơ quan chính phủ không?"
Bình Phàm vừa hồi phục lại tinh thần, cũng không suynghĩ nhiều, chỉ có thể đàng hoàng trả lời: "Dượng làm trong viện kiểmsát."
Nghe vậy, hai mươi lăm nở nụ cười toe toét: "Làcán bộ?"
Nụ cười trên mặt hai mươi lăm giống như cà phê bỏ thêmmười khối đường, đột nhiên Bình Phàm cảm thấy vô cùng buồn bực chán ngấy.
"Không, chẳng qua là nhân viên bình thường."Bình Phàm nói.
Những lời này làm Bình Phàm hít thở thông thông mộtchút, bởi vì vừa dứt lời, nụ cười trên mặt hai mươi lăm nhất thời phai nhạt đikhông ít.
Rốt cục uống cà phê xong, hai mươi lăm dựa theo lễ cũcủa xem mắt quốc tế đưa Bình Phàm về nhà.
Càng về gần tới nhà, nội tâm Bình Phàm càng vui mừng-- bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xem-mat/132242/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.