Mấy ngày liên tiếp tôi đều không về nhà, mà lại làm ổ trong phòng làm việc, ngày đêm sửa ảnh.
Khiến cho cuộc sống bị công việc lấp đầy, cũng không có thời gian tỉ mỉ đi xem xét những chuyện trong kí ức, tự mình chuốc lấy đau khổ nữa.
Vứt bỏ khát vọng với tình yêu, tôi cũng chỉ có tham vọng trần tục - Kiếm tiền.
Lời mời kết bạn của Thúc Nghênh, vẫn luôn nằm ở trong thanh tin nhắn, tôi không chấp nhận, cũng không từ chối.
Ba mẹ có hỏi thì tôi cũng viện cớ trả lời qua loa lấy lệ.
Có lẽ Thúc Nghênh cũng cảm thấy tôi đang phớt lờ anh ta.
Thực sự không phải vậy, tôi chỉ lười biếng thôi, lười đi đối phó với những người râu ria không quan trọng này, lười gây phiền phức cho cuộc sống, lười làm thêm trò giải trí tiêu khiển cho Lương Viễn.
Thứ sáu, có một đơn khiếu nại vẫn luôn không được xử lý thỏa đáng, tôi bắt buộc phải ra ngoài giải quyết.
Vừa bước chân ra khỏi nhà, đã lâu lắm rồi mới nhìn thấy ánh mặt trời, tôi bị chóng mặt trong giây lát, còn sinh ra vài phần ảo giác dường như đã qua mấy đời.
Ngồi trong quán cà phê một tiếng rưỡi đồng hồ, uống ba ly cà phê, khách hàng mới thong dong đến trễ.
“Tôi rất không hài lòng về tác phẩm của cô.” Vừa gặp mặt, cô ta dựa người vào ghế, ngồi bắt chéo chân, tung ra một câu tấn công kịch liệt.
Đối mặt với thần tài, tôi vẫn có thể kìm chế tính nết của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-xa-de-tro-ve/2580280/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.