Nhữngđiều vụn vặt của cuộc sống sẽ khiến bạn dần dần cảm thấy tuyệt vọng, lòng kiên nhẫnmất đi, tình yêu cũng mất đi. Ban đầu, Đông Tam tưởng rằng có một người có thểcùng cô ngắm mặt trời lặn, cùng cô đi dạo phố ngắm lá rơi là điều tuyệt vờikhông gì hơn được nữa. Nhưng sau này cô mới nhận ra rằng, cuộc sống hiện thựckhông chỉ có mặt trời lặn và lá vàng rơi. Những chuyện dưa cà mắm muối hàngngày, những mâu thuẫn vặt vãnh cứ thế dần dần hình thành rào cản trong tìnhyêu.
Cô vàChu Nam như hai con nhím đang cố giành lấy chút hơi ấm của nhau. Thương tíchchồng chất, nhưng nhất định không bỏ cuộc.
Chuyệnlàm thêm ở quán cà phê, Đông Tam không nói với Chu Nam. Anh luôn phản đối côlàm những việc linh tinh như vậy. Nhưng Đông Tam cần tiền, cần nhiều hơn sốtiền mà Chu Nam giao cho cô hàng tháng, cần một số tiền của riêng mình để cóthể tự do chi tiêu.
HàCương thường không hay xuất hiện ở quán, hoặc cũng có thể anh ở đó, nhưng côkhông nhìn thấy. Mỗi ngày cô làm ba bốn tiếng ở đây, công việc là bưng trà rótnước trong bộ đồng phục màu đỏ gạch và chiếc mũ lưỡi trai sùm sụp chỉ hở ra haicon mắt. Đa phần khách hàng không để ý đến nhân viên ở đây, bộ đồng phục tốimàu khiến họ không hứng thú gì. Nhưng đúng là oan gia ngõ hẹp, Đông Tam lạichạm trán Lợi Lợi ở đúng cái quán cà phê hẻo lánh này.
Về sau,khi nghe cô kể lại, Trình Nhược San đã vô cùng kinh ngạc hỏi làm sao cô lạikhông biết quanh đó là khu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-khong-anh/83648/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.