Vài ngày sau, Tiêu Sĩ Quân đến tìm gặp cha mình để xin ông về việc đưa cậu và anh trai đi chơi, thực hiện những gì mà cậu đã nói khi trước. Vốn rất cưng chiều con cho nên Tiêu lão gia không chút do dự mà gật đầu đồng ý. Dù sao nhìn thấy tình cảm của hai đứa trẻ ngày một tốt khiến ông vô cùng hài lòng. Có điều, cuộc nói chuyện giữa hai người đều đã bị Chương Khã nghe thấy, cô ta tỏ ra ngờ hoặc, lẩm bẩm nói: 
- "Khi không thằng nhãi con đó lại muốn đi chơi cùng với Sĩ Trung, chắc chắn đã có ý đồ gì đây." 
Bỗng nhiên trong đầu Chương Khã lúc này nảy sinh ra một kế hoạch, cô ta nhếch môi cười đắc ý: 
- "Đúng rồi. Cơ hội ngàn năm có một, nếu như mày đã muốn được đi ra ngoài như thế, vậy thì tao sẽ cho mày ra đi mãi mãi." 
Ngày hôm sau, Tiêu lão gia đưa cả hai người vợ cùng với các con đi vào rừng cắm trại. Đột nhiên ông lại có công việc đột xuất buộc phải rời khỏi cho nên đã căn dặn vệ sĩ bảo vệ cho vợ con ông, Chương Khã vẻ mặt đầy phấn khởi mà tự tin nói: 
- "Lão gia yên tâm, nơi này cứ giao lại cho em. Đợi khi nào hai đứa nhỏ chơi xong, em sẽ đưa cả hai trở về nhà an toàn." 
Tiêu lão gia gật đầu hài lòng liền bảo tài xế lái xe rời đi. Trước khi rời khỏi, ông đến trước mặt cả Tiêu Sĩ Trung và Tiêu Sĩ Quân khẽ xoa xoa đầu, giọng cưng chiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589676/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.