🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai mươi năm sau...



Biệt phủ Tiêu gia...



Chát...



- "Đồ vô dụng, mới sai có chút việc cũng không xong."



Chương Khã lớn tiếng, thẳng tay tát vào mặt nữ hầu bất cẩn làm rơi khay thức ăn.



- "Mẹ, đủ rồi."



Một giọng nói trầm khàn lập tức vang lên. Cánh cửa phòng dần mở, hiện ra một gương mặt trầm lặng, có phần khôi ngô của chàng thiếu niên trưởng thành. Ngũ quan vô cùng hài hòa, duy chỉ có điều đôi chân không thể đi lại được, buộc phải di chuyển bằng xe lăn. Tiêu Sĩ Trung ánh mắt tỏ ra khó chịu, suốt mấy mươi năm, anh đã phải chứng kiến cảnh mẹ mình suốt ngày lớn tiếng mắng mỏ gia nhân, nếu không thì cũng đi gây sự với mẹ con Lý Lệ Xuân, làm cả Tiêu gia náo loạn cả lên. Chính vì thế, anh thực sự đã quá mệt mỏi trước cuộc sống này rồi.



- "Sĩ Trung, sao con không nhờ người đến giúp, tự ý điều khiển xe nhỡ xảy ra chuyện thì sao?"



Ngay lập tức, Chương Khã hạ giọng mà nhẹ nhàng quan tâm. Tiêu Sĩ Trung nhếch môi cười nhạt, liền sau đó dùng tay điều khiển chiếc xe lăn hướng vào phía căn phòng, lạnh lùng đáp:



- "Con không cần. Dù sao con cũng đã làm quen với việc di chuyển bằng xe lăn từ lâu lắm rồi. Bây giờ, con không cần ai làm thay cho mình bất kì việc gì cả."



Dứt lời, cậu đưa tay điều khiển chiếc xe đi vào bên trong phòng. Nơi cất chứa biết bao nhiêu sự suy sụp, những lần cậu bật khóc vì tình trạng của

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589659/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.