Tối đến, Châu Nhã Lâm lặng lẽ đi dạo khuôn viên của Tiêu gia, trong lòng không khỏi lo lắng về tình trạng sức khỏe của cha mình. Đi khoảng chừng vài bước, trước mặt cô là thân ảnh cao lớn đang ở ngay phía trước. Cảm nhận người phía sau đang chậm rãi đến gần, ngay lập tức, Tiêu Sĩ Quân xoay người lại, nhíu mày nhìn cô, lạnh giọng tra hỏi:
- "Nói thật cho tôi biết, cô là người mà Chương Khã cài vào đây để lấy lòng tất cả mọi người có phải không?"
Anh nhanh chóng tóm lấy cánh tay bé nhỏ của cô mà siết chặt khiến cô đau nhói, cố vùng tay ra khỏi lòng bàn tay rộng lớn của người đàn ông, khó hiểu đáp:
- "Anh nói gì tôi không hiểu."
Trước vẻ mặt đang tỏ ra vô tội càng khiến anh thêm khinh thường mà nhếch môi cười nhạt đáp:
- "Cô diễn hay thật đấy. Chắc có lẽ Chương Khã đã biết được chuyện gì liên quan đến Châu Nhã Lâm cho nên cố tình cử cô vào đây làm người chăm sóc, thậm chí còn lấy cái tên này nữa."
Anh càng nói khiến cô cảm thấy tâm lí người đàn ông này trở nên bất ổn. Hơn thế nữa, cô giả dạng cái tên ấy thì có ích gì chứ. Ngay lập tức, cô trầm giọng, nghiêm túc đáp:
- "Tôi cũng thành thật nói với nhị thiếu đây rằng Châu Nhã Lâm chính là tên khai sinh của tôi ghi trên giấy tờ một cách rõ ràng. Hơn nữa tôi cũng thắc mắc, tại sao khi nghe cái tên này, sắc mặt anh lại trở nên kì quái đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589644/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.