- "Được rồi. Vậy thì tôi cho cô nếm thử hương vị của bột mì sống sẽ ra sao?"
Dứt lời, anh đưa cánh môi dính đầy bột mì của mình mà áp lên cánh môi người trước mặt khiến cô như chết trân tại chỗ mà hoảng sợ đẩy mạnh anh ra xa liền sau đó nhanh chóng lau lau miệng mình, tức giận nói:
- "Đồ...đồ thần kinh. Không ngờ anh lại chơi bẩn đến vậy."
Khóe môi Tiêu Sĩ Quân khẽ nhếch, cười lạnh đáp:
- "Người khơi chuyện là cô. Đáng lý ra khi nãy tôi còn muốn để cô nuốt trọn số bột bám trên môi tôi đấy."
Nghe những lời này, Châu Nhã Lâm cũng hiểu ra được phần nào mà tỏ ra dáng vẻ đầy hụt hẫng của người thua cuộc liền xoay người không thèm nhìn anh nữa mà tiếp tục vào công việc nấu ăn. Tiêu Sĩ Quân bật cười thích thú. Mặc dù khi nãy chỉ chạm nhẹ lên môi cô thế nhưng vẫn khiến anh cảm nhận được độ mềm mại của nó mà cười mãi không thôi. Trêu chọc cô gái này chính là niềm vui của anh.
Cạch...
Một lúc sau, thức ăn cũng đã được dọn lên trên bàn. Châu Nhã Lâm vẫn còn cay cú chuyện lúc nãy mà gỏn gọn nói:
- "Nè, anh ăn đi. Tôi phải dọn dẹp lại căn bếp cũng như trở về phòng thay lại quần áo đây."
Bản thân vốn định chơi khăm anh nào ngờ lại bị "gậy ông đập lưng ông" khiến một phần váy cô cũng bám đầy bột mì. Tuy nhiên, ngay khi cô toang rời khỏi liền cảm nhận cánh tay của mình bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589637/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.