“Cái gì chứ? Không thể nào, người con gái tối hôm qua là Nhã Lâm chứ không phải là em.” 
Dương Tấn Sinh không tin vào sự thật mà lật đật mặc quần áo vào liền sau đó mở cửa xông ra ngoài trước sự ngơ ngác của Thục Uyên. Một lúc lâu sau, từ bên trong phòng Thanh Thanh chậm rãi bước ra. Ngay khi nhìn thấy ánh mắt người trước mặt, cô ta khẽ nhếch môi cười mà giơ tay ra dấu như thể muốn nói kế hoạch đã thành công. Hiểu ngay ngụ ý, khóe môi Thục Uyên cong nhẹ mà mĩm cười hài lòng liền sau đó bước về phía Thanh Thanh vỗ nhẹ lên vai cô nói: 
- “Con yên tâm, với một người trách nhiệm như Tấn Sinh nhất định sẽ sớm chấp nhận kết hôn cùng con mà thôi.” 
Chẳng hiểu tại sao Dương Tấn Sinh lại một mạch lái xe đến bệnh viện thăm cha của Châu Nhã Lâm. Trùng hợp thay ngày hôm nay cô cũng đến thăm ông, bên cạnh còn có cả Tiêu Sĩ Trung đi theo cùng. Vừa mới xảy ra chuyện không vui khiến tâm trạng Dương Tấn Sinh ngay khi nhìn người đàn ông với gương mặt điềm đạm ngồi trên xe lăn mà lập tức đi đến, cao giọng hỏi: 
- “Hóa ra anh dùng tiền để bắt buộc Nhã Lâm đến chăm sóc mình sao? Một cậu ấm như anh chẳng thiếu gì người chăm sóc? Tại sao lại phải là em ấy chứ?” 
Hàng lông mày Tiêu Sĩ Trung khẽ nhíu lại ngay khi nghe những lời nói không tốt từ phía người đàn ông lạ mặt. Anh chậm rãi di chuyển chiếc xe lăn về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589631/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.