Lúc này, cả Lý Lệ Xuân và Chương Khã cũng từ bên trong phòng trở ra với điệu bộ vô cùng khó hiểu. Nhìn về người đang tỏ ra sợ hãi, Chương Khã nhíu mày, lạnh giọng hỏi:
- “Đêm hôm khuya khoắt thế này mà bà làm ồn mọi người thế?”
Ngay lập tức, A Phương chạy về phía Chương Khã, bàn tay vẫn còn run vì sợ mà bám lấy tay áo của chủ mình, lắp bắp nói:
- “Tôi…tôi thấy ma thật mà đại phu nhân.”
Chương Khã lúc này dường như mất kiên nhẫn mà lớn giọng quát:
- “Điên khùng, Tiêu gia xưa giờ chưa từng xảy ra chuyện hoang đường như vậy.”
Trong lúc hai chủ tớ cuống cuồng cả lên, Lý Lệ Xuân chỉ đứng lặng quan sát mà không chút biểu cảm gì, liền sau đó bà quay sang nhìn về phía Tiêu Sĩ Quân định cất lời thì anh đã lên tiếng nói:
- “Mọi việc dừng lại ở đây. Chuyện này tôi sẽ cho người điều tra kĩ lưỡng. Nếu để tôi biết được trong Tiêu gia có người giả làm ma quỷ hù dọa người khác thì tôi sẽ không để yên cho kẻ đó đâu.”
Dứt lời, anh khẽ liếc nhẹ về phía Chương Khã liền sau đó lạnh giọng ra lệnh bảo mọi người giải tán mà trở về phòng ngủ của mình.
Sau khi trở về phòng, Châu Nhã Lâm không ngừng suy nghĩ đến chuyện mà A Phương nhắc đến. Trước khi đến đây, cô đã từng nghe qua chuyện cái chết của Tiểu Mai. Có khi nào bóng đen mà A Phương nói đến chính là linh hồn của cô ấy quay trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589619/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.