iệt phủ Tiêu gia… 
Vốn đang thư thả ngồi trên ghế tận hưởng cảm giác nắm toàn bộ quyền lực. Một lúc sau, Chương Khã hoàn toàn sững sốt ngay khi nhìn thấy dáng người cao ráo từ phía cổng đang dõng dạc bước hiên ngang vào bên trong. Thoáng chốc, người trước mặt đã đứng đối diện với Chương Khã mà nhếch môi cười châm chọc: 
- “Chào mẹ cả, con đã trở về rồi đây.” 
- “Tiêu Sĩ Quân, tại…tại sao mày có thể rời khỏi nhà giam được chứ?” 
Sắc mặt Chương Khã phút chốc tái xanh ngay khi nhìn thấy anh được tại ngoại. Liền lập tức, Tiêu Sĩ Quân đưa mắt quan sát xung quanh, anh khẽ nhếch môi, cười nói: 
- “Con chỉ mới rời khỏi Tiêu gia chưa được bao lâu thế mà mẹ đã thay đổi mọi thứ ở đây rồi sao?” 
Bà không trả lời câu hỏi của anh mà tức giận lên tiếng hỏi: 
- “Mày làm cách nào mà thoát khỏi tội danh giết người chứ?” 
Ngay lập tức, Tiêu Sĩ Quân ung dung tiến về phía chiếc ghế sofa mà ngồi ngả người trông vô cùng thư thả. Anh chậm rãi rót trà liền sau đó uống cạn sạch, mĩm cười nhìn vẻ mặt sốt sắng của người đối diện, trầm giọng đáp: 
- “Tất cả đều là nhờ phúc đức mà mẹ cả tích cho tôi đấy.” 
Dứt lời, Tiêu Sĩ Quân đứng bật dậy. Vẻ mặt vốn đang trêu đùa lập tức trở nên nghiêm nghị mà nhíu mày lạnh giọng lên tiếng: 
- “Chương Khã, toàn bộ tội danh cũng như bằng chứng liên quan đến bà trong việc tham ô số 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589592/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.