Lúc này, Dương Tấn Sinh lập tức buông tay của mình ra khỏi người đứa trẻ, anh nhìn nét mặt hoảng sợ của Thanh Thanh mà trầm giọng nói: 
- “Anh không bắt thằng bé rời khỏi em mà chỉ muốn đưa cả hai mẹ con cùng về chung sống với anh.” 
Nói rồi, anh khẽ đặt tay lên vai người đối diện, nghiêm túc nói: 
- “Chúng ta làm lại từ đầu có được không? Anh sẽ nghiêm túc để yêu em lại từ đầu và làm tròn trách nhiệm của người cha đối với Tấn Khải. Bởi vì, anh không muốn thằng bé thiếu đi tình cảm của một người cha. Hãy cho anh cơ hội, có được không?” 
Nghe những lời này khiến Thanh Thanh không kiềm được mà bật khóc. Ngay lập tức, cô ôm chầm lấy người Dương Tấn Sinh, nức nở nói: 
- “Em xin lỗi vì trước đây làm những chuyện không tốt với Nhã Lâm. Nhưng sau khi hạ sinh Tấn Khải, em mới ngộ ra rằng bản thân phải trở thành một người mẹ tốt để có thể làm gương cho con sau này.” 
Nói rồi, cả ba người ôm chầm lấy nhau. Cuộc sống hôn nhân của bọn họ cứ thế mà gầy dựng lại từ đầu và người kết nối tình cảm giữa hai người không ai khác đó chính là cậu con trai kháu khỉnh Dương Tấn Khải. 
Dưới ánh nắng hoàng hôn rực lửa, hai thân ảnh nắm chặt lấy tay nhau đi dạo dọc quanh bờ biển. Từng vết chân cứ thế in hằn trên cát. Châu Nhã Lâm đưa mắt nhìn người bên cạnh, mĩm cười nói: 
- “Đã lâu lắm rồi em mới có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589588/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.