Tối đến, Tiêu Sĩ Trung chẳng hiểu tại sao đến giờ vẫn không ngủ được, hết đọc sách rồi lại đứng cạnh cửa sổ ngắm nghía cảnh vật bên ngoài. Một lúc sau, anh âm thầm mở cửa phòng kiểm tra người bên trong đã ngủ chưa. Nhìn thấy Lâm Tình nằm yên vị trên giường, khóe môi anh chợt mĩm cười liền sau đó âm thầm khép nhẹ cửa lại mà tiến về phía tủ lạnh tìm hẳn một chai nước lọc. Anh nhẹ nhàng mở nắp chai, cho đến khi chuẩn bị đưa lên miệng thì bất ngờ cảm nhận từ phía sau lưng như có ai đó đang ôm chặt lấy mình.
Ngay lập tức, anh chậm rãi xoay người lại mà cúi đầu nhìn xuống dáng người nhỏ bé đang giữ chặt lấy eo mình. Lâm Tình hai mắt nhắm nghiền, bàn tay không ngừng ôm chặt lấy người trước mặt, cả trán rịn đầy mồ hôi, nức nở nói:
- "Mẹ à, con thực sự rất sợ trở về nhà. Ngày ngày phải đối diện với những gương mặt chẳng mấy yêu thương gì con. Con sợ phải quay về căn nhà ấy lắm. Chẳng còn ai bên cạnh để đứng ra bảo vệ cho con cả. Con không muốn phải tiếp tục mạnh mẽ nữa mẹ à."
Vừa nói trong vô thức, hai hàng nước mắt khẽ lăn dài xuống gương mặt thon gọn Lâm Tình. Cả người Tiêu Sĩ Trung lúc này đứng lặng. Anh cảm nhận được cơ thể người trước mặt đang không ngừng run rẫy vì sợ mà khẽ đưa tay cẩn thận lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt của Lâm Tình, nhỏ giọng nói:
- "Cậu cũng giống như tôi có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-phia-chan-troi/2589581/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.