Hắn từ trong đi ra thấy ả thì hơi ngạc nhiên, ả chạy tới kéo hắn ngồi cạnh: "Không phiền khi em dùng bữa chung chứ"
Cô đang ăn nghe ả nói vậy thì bĩu môi, đã ngồi rồi còn bày đặt hỏi. Chưa thấy ai vừa mặt dày vừa giả tạo như cô ta.Nghe ả nói hắn nhìn về phía cô, còn cô không thấy hắn đáp thì ngẩng đầu lên. Mời cô đi ăn mà thành ra thế nên thấy khó xử chứ gì, cô nghiến răng: "Anh không nghe cô ta hỏi à? Nhìn tôi làm gì"
Hắn cười như không cười: "Bữa ăn này cô trả tiền, thì tất nhiên tôi phải hỏi ý cô chứ"
Cô cười: "Vậy cũng được" Quay ra nhìn ả: "Không ngại khi vợ bồ cô trả tiền chứ"
Ả mặt đen nay còn đen hơn, mặt như muốn ăn tươi nuốt sống cô nhưng không làm gì được: "Ồ vậy sao được, bữa ăn nay để tôi mời"
"Tùy cô" Cô đáp
Ả hống hếch ra oai kêu tận mười mấy món làm mấy bàn khác phải ngoái lại nhìn. Cô hết nói nổi, bỗng có tiếng vang lên: "Kêu nhiều như vậy nhớ ăn cho hết kẻo lại phí tiền của ba mẹ, chứ bạn tôi không thể ăn giùm cô đâu. Ăn từ từ thôi kẻo mắc cổ chết không kịp ngáp bây giờ"
Cô ngạc nhiên nhìn Cẩm Mân: "Ơ, mày làm gì ở đây?"
"Công ty tao tổ chức đi ăn, lúc đi ra thì thấy mày. Mà mày cũng từ bi phết ấy, ngồi ăn với tình địch mà cũng thoải mái gớm. Chắc cũng không phiền khi tao ngồi chung đâu nhỉ"
Hôm ni là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214879/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.