Cô bị ngụp nước mấy lần, níu vai hắn mếu máo: "Tha tôi đi"
"Cô xuống nước cả tiếng đã tập được đâu mà đòi lên. Tập đến khi nào tự bơi được rồi tính"
Cô cố gắng tập theo mấy cách hắn chỉ, uống nước biển cả đống lần. Kiên trì đến ba tiếng cuối cùng cô cũng tự bơi được mà không cần níu hắn. Cô trợn mắt: " A...A...AA tôi bơi được rồi"
"Cô ngạc nhiên cái gì chứ, con nít năm tuổi đã biết bơi rồi đấy"
"Anh đang nói tôi thua cả trẻ con chứ gì. Cho anh chết này" Cô vừa lườm vừa bắn nước vào người hắn
Hắn cũng khổ phải dạng vừa, bắn qua bắn lại. Đến lúc cô bấp đá bổ xuống nước, hắn mới chạy tới: "Ách, cô không sao chứ"
"Ối, đau quá à. Đều tại anh cả đấy" Cô bắn nước tới tấp
"Tại cô nữa chứ, bây giờ đứng lên được không"
Cô lém lỉnh bĩu môi: "Đau lắm đó, hay anh cõng tôi về phòng đi"
"Cô đúng là chúa rắc rối" Hắn đen mặt
Sau khi cõng vào thay đồ, rồi bắt đầu cõng cô về phòng. Đi trên đường hắn hỏi: "Cô đau chân vậy tối có đi tháp được không"
Ai đó buột miệng: "Tôi có đau đâu mà không đi"
Dần dần tiêu hóa hết câu nói, hắn hộc máu: "Cô dám lừa tôi"
Hắn chuẩn bị vứt cô xuống như bao cát, ai đó nhanh miệng: "Anh mà thả là tôi cạch mặt luôn"
"Ai thèm quan tâm" Hắn thả tay
Cô sợ bổ nên tay níu chặt cổ ai đó, hắn mất đà bổ theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214855/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.