Cô lấy tay che miệng ngồi phịch xuống, chuyện gì xảy ra với mình thế này, cô đâu cần anh ta phải hao tâm phí sức nghĩ ra mấy chiêu trò này chứ. Chỉ cần bảo chờ anh ta nắm quyền trong tay rồi hẵng ký giấy ly hôn, cô cũng sẽ đồng ý với anh ta mà. Tại sao lại phải từng ngày một cố gắng tiếp cận cô, những lúc cô khó khăn đều có anh ta giúp. Giả bộ quan tâm chăm sóc cho cô. Tỏ ra là thích cô. Anh ta muốn cô rơi vào lưới tình? Vâng, anh đã khiến tôi rơi vào lưới tình mà một tay tự anh dựng lên. Anh điều khiển khiến tôi như một con ngốc, ngày ngày lụy tình vì anh. Cô bình tĩnh lại rồi đứng lên phủi bụi. Gượng cười: "Chẳng trách lúc nãy lại hỏi tôi mấy câu thần bí như vậy. Anh nghĩ lúc ba anh công bố người đảm nhiệm vị trí thay ông thì tôi sẽ bám víu lấy anh? Mặc dù rơi vào cạm bẫy của anh nhưng ly hôn đối với tôi là chuyện nhỏ. Bắt đầu từ ngày mai tôi lại là Tuyết Băng của trước kia, đối với anh không quen biết"
Cô đi vào hội trường ngồi cạnh Cẩm Mân. Cát Cát nói cô: "Sao không qua bên kia ngồi với gia đình, ba mẹ em hôm nay cũng đến đó"
Cô cười: "Em ngồi đây cũng được"
Hắn thấy cô ngồi ở đó cũng không kêu lại, vẫn im lặng nhìn trên sân khấu. MC nói đôi ba câu, thì đến phần văn nghệ. Xem xong từng tiết mục cô vẫn cười tươi vỗ tay, quay qua khen hay với Cẩm Mân.MC nói qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214838/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.