Mưa rơi tí tách, đứng trên cao nhìn ra lòng cô bỗng trùng xuống. Cát Cát đã mất hơn bốn tháng,hình ảnh Nani khóc đòi mẹ luôn ở trong thâm tâm cô. Vì sự tiếc nuối không thể hiến máu mà từ ngày Cát Cát mất cô dần quan tâm Nani hơn. Dăm ba bữa cô lại đến thăm bé, mấy hôm nay bé sốt cao nên phải nằm viện. Sau khi đi khám thai định kỳ, nhân tiện cô ghé thăm. Bé thấy cô: "Dì...dì"
Cô xoa đầu: "Dì mua đồ chơi cho con nè"
Nhìn Cẩm Mân hỏi: "Mọi người đâu hết rồi"
Vừa gọt táo vừa nói: "Châu Kỳ đi họp, hai ông bà về nhà lấy đồ cho bé. Mà còn hai tháng rưỡi nữa sinh rồi, hạn chế đi một mình"
Cô chu miệng: "Hai tháng rưỡi còn lâu mà"
Cẩm Mân xoa bụng cô: "Đã biết gái hay trai chưa"
Cắn miếng táo: "Con trai, mà mày giờ vẫn ế đấy à"
Cẩm Mân nhìn chằm chằm: "Ừ đấy, ế là một xu thế lên ngôi"
Cô cười: "Muốn làm mẹ nuôi thì cũng phải có ba nuôi chứ"
"Chắc mẹ nuôi được rồi, ba nuôi làm gì. Đúng không con nhỉ?" Vừa xoa bụng vừa nói
Ngồi chơi khoảng tiếng thì cô chuẩn bị về, Nani cầm tay cô nói giọng non nớt: "Mai dì tới nữa không"
Cô nũng nịu: " Nani muốn dì tới không?"
Đầu gật gật, cô nói: "Vậy mai dì tới chơi với Nani tiếp nha"
Cẩm Mân háy: "Sắp sinh mà còn đi lung tung"
Cô xua tay: "Kệ người ta"
Cô may mắn là không có nghén, ăn được ngủ được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214827/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.