Sau khi đưa David đến trường thì cô đến công ty. Đang tập trung nghĩ ý tưởng, Ái Lan ngang nhiên đi vào để một chồng hồ sơ lên bàn. Cô nhíu mày: "Không biết gõ cửa trước khi đi vào à? "
Ái Lan đáp tỉnh bơ: "Tôi thấy cửa đóng nhưng không khóa"
Không đôi co với ả cô nhìn chồng hồ sơ hỏi: "Gì đây"
"Đây là hồ sơ cần phải ký duyệt, nhưng tôi đọc không hiểu nội dung bên trong. Mà ngoài ký ra còn phải đưa ra nhận xét. Cô làm đi cho tôi nhé"
Cô nhìn lại hồ sơ, quả thật với trình độ của ả thì thừa hiểu để ký, chẳng qua nhiều nên ả lười làm. Mấy tháng nay thấy cô không nói gì liền được nước làm tới. Cô đặt mạnh bút xuống bàn: "Cô không hiểu, liền sai tôi làm? Ở đâu ra lý lẽ như vậy"
Ả bâng quơ: "Không phải cô nhiệt tình lắm sao, chỉ ký hồ sơ thôi mà"
"Xin lỗi, tôi không có nghĩa vụ và trách nhiệm để làm cho cô. Tôi đi làm có lương theo chế độ mà cô cũng vậy. Nếu những việc nhỏ như thế này cô không có khả năng làm thì có thể nộp đơn từ chức, nếu ngại viết đơn thì để tôi trực tiếp nói với giám đốc cho cô. Thế nhé, bây giờ mời cô đi ra cho tôi làm việc" Cô vừa đánh máy tính vừa nói
Ả bĩu môi: "Cũng được, cô không giúp thì để tôi điện Châu Kỳ giúp. Không phải lúc trước cô tuyên bố hùng hồn lắm sao, nói cô sẽ thay mặt Châu Kỳ giúp, giờ việc cỏn con như thế này mà làm cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214809/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.