Hai tháng sau
"Mẹ ơi con về rồi" Kéo vali vào trong nhà cô gọi
Bà từ trong bếp chạy ra: "Tưởng con mấy năm nữa mới về chứ"
"Con không yếu đuối đến như vậy đâu ạ" Cô mỉm cười
Bà véo má cô: "Trông con gầy đi nhiều quá"
"Gầy là xu thế hiện nay đó mẹ" Cô cười
Bà ôm cô: "Khổ thân con tôi"
"Đúng là không ai bằng mẹ, lúc khó khăn cũng đều có mẹ" Cô trầm ngâm
"Thực sự sáu năm qua con ít về nhà là vì không muốn thấy ba trong bộ dạng say xỉn, từ đó số lần đưa David về thăm mẹ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nghĩ lại con thật có lỗi" Cô nói
"Mẹ hiểu mà, con không sao chứ?" Trông cô có vẻ bình tĩnh trở lại
Cô bật cười: "Con thì có việc gì được chứ, mặc dù David đã mất nhưng thằng bé vẫn luôn sống mãi trong con, chắc chắn thằng bé vẫn luôn dõi theo mẹ nó, nên con không thể gục ngã"
"Thời gian này con dự định thế nào" Bà hỏi
Cô đáp tự nhiên: "Quay về quỹ đạo như thường ngày thôi mẹ, nhưng trước đó phải giải quyết xong chuyện ly hôn"
"Phải ly hôn thật sao?" Mẹ cô thở dài
Cô nhìn mẹ: "Sau những chuyện đã xảy ra con không thể tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa"
"Mẹ thấy ly hôn con sẽ khổ"
Cô cười: "Có gì mà phải khổ chứ, chỉ là quay về cuộc sống độc thân thôi, tự do thoải mái"
"Vậy là từ nay không phải xa con nữa rồi" Bà cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214784/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.