Nani bị bắt cóc nên đám cưới phải tạm hoãn, điều tra đến năm giờ chiều vẫn chưa có một chút manh mối, mẹ Châu Kỳ ngất lên ngất xuống phải nhập viện, cả nhà chạy đôn chạy đáo. Nửa tiếng sau điện thoại cô reo, là số lạ ngoài vùng, chờ cảnh sát kết nối máy cô bấm phím trả lời: "Alo"
"Nani đang ở chỗ tôi, biết điều thì cô đi một mình tới đây" Giọng đanh đá vang lên
Tuyết Băng nhíu mày: "Cô muốn làm gì"
"Cứ tới đây rồi biết, cho cô một tiếng" Đưa cô địa chỉ rồi Ái Lan cúp máy
Châu Kỳ lo lắng níu tay cô: "Ả ta nói gì?"
"Bảo Tuyết Băng tới gặp cô ta một mình" Cảnh sát trả lời thay
"Anh đi cùng" Châu Kỳ nói
Ngô Đình lên tiếng: "Anh cũng đi, dù sao bây giờ Ái Lan mất hết lý trí, biết đâu anh nói cô ta sẽ lơ là cảnh giác"
Trầm ngâm một lát cuối cùng cô gật đầu chấp thuận. Cảnh sát lắc đầu: "Ba người không thể tay không bắt giặc như vậy được, chi bằng để Giám đốc Ngô và Tuyết Băng tới gặp cô ta trước, còn Châu Kỳ và chúng tôi theo sau. Có chúng tôi thì xảy ra chuyện sẽ dễ ứng phó hơn"
Tính toán kỹ lưỡng cuối cùng làm như lời cảnh sát nói. Trước khi lên đường Châu Kỳ nhìn xuống bụng cô nhắc hàm ý: "Cẩn thận nhé"
"Ừm, em biết rồi"
Tới nơi là một vùng hoang vu không một bóng người nhìn thôi đã thấy khiếp. Xuống xe cô chỉ vào phía nhà hoang nói với Ngô Đình: "Ái Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/2214742/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.