Ngồi vào bàn, từng món được đưa lên:" Tuyết Băng à, mẹ không biết con thích món gì nên làm nhiều món cho con lựa, không biết con có thích không"
Cô nhìn bà cảm động:" Con không có kén ăn, bữa ăn hôm nay rất là hợp khẩu vị. Mẹ chu đáo quá"
" Có gì đâu, ăn nhiều vào nhé" Mẹ gặp thức ăn cho cô
" Có con dâu mẹ quên luôn con ruột rồi" Hắn làm nũng
" Cái thằng này, đã không gắp cho vợ rồi còn ngồi đó mà đố kỵ" Ba chồng nói
" Cái đó gọi là gì nhỉ?" Mẹ giả vờ thắc mắc
" Là nhỏ mọn ạ" cô nín cười nói
Cô vừa nói thì ai cũng bật cười, cả người làm. Hắn tức hộc máu, gặp miếng thịt bỏ vào trong miệng rồi nhả ra ( ko ai thấy) đưa vào trong bát cô. Nhẹ nhàng từ tốn:" Sao con lại không gắp được chứ. Chỉ tại mẹ gắp trước mà thôi."
Kề sát gần cô:" Miếng thịt đó dính nước miếng của tôi rồi đấy. Chúc cô ăn ngon miệng"
" Làm gì mà sát gần nhau vậy" Mẹ nói ám muội
"À không có gì" Hắn cười
Cô nhìn miếng thịt là hết hứng ăn, dùng mũi giày cao gót đạp mạnh chân hắn:" Á Đauuuuuu"
" Đau chỗ nào, con bị gì sao" Mẹ lo lắng
Cô nín cười, giả vờ ngạc nhiên" Con quên mất là hôm trước anh ấy đi khám bác sĩ bảo là đau dạ dày, bụng mà khó chịu thì nên ăn cháo trắng. Chắc ăn mấy món nhiều chất đạm nên mới đau mẹ ạ"
Nhìn hắn khiêu khích, nhẹ nhàng:" Em quên thì anh phải nhớ chứ, bệnh tật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ve-dau/121380/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.