Theo lý thuyết, hai Alpha muốn đuổi theo một Omega là quá sức dễ dàng.
Có điều Phàn Khanh rất tường tận đường đi nước bước trong dinh thự, dù sao cậu vẫn luôn ngâm mình trong nhà suốt mười mấy năm nay.
Phàn Khanh hận không? Có lẽ là có, nhưng càng nhiều hơn là khiếp sợ kinh ngạc.
Cậu muốn chạy trốn, muốn rời xa hai người thân thiết nhất của mình, ôm suy nghĩ này chạy đi, quả thật không dễ để người khác tìm được.
Phàn Thâm và Tiêu Hòa đuổi theo ra rất xa, vẫn không thấy bóng dáng cậu ta.
Tiêu Hòa cũng lo lắng lắm, tuy biết mọi thứ trước mắt đều là giả, nhưng hắn đã chân chân thật thật sinh hoạt cùng Phàn Khanh một đoạn thời gian, người đâu phải cỏ cây, sao có thể vô tình? Hắn đã coi cậu thành tiểu Phàn Thâm, nghĩ tới cậu đơn độc lẻ loi chạy ra ngoài gặp phải nguy hiểm, tâm liền siết chặt.
Mà thân là anh trai, Phàn Thâm càng thêm ảo não hối hận.
Nếu Phàn Khanh xảy ra chuyện, tất cả đều tại y.
Phàn Thâm nhất định nghĩ vậy, còn Tiêu Hòa từng nếm trải nhiều, con tim chợt giật nảy.
Hắn có dự cảm không tốt.
Căn cứ theo kinh nghiệm mấy lần trước, hắn dám khẳng định.
Lần ngoài ý muốn này, nhìn như là ngoài ý muốn, nhưng tuyệt đối không phải ngoài ý muốn.
Là ý chí của Phàn Thâm chủ đạo hết thảy.
Y không cách nào khiến tình cảm giữa Tiêu Hòa và Phàn Thâm bất hòa, chỉ có thể hạn chế thông qua ngoại giới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-vao-nhan-cach-phan-liet/3243698/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.