Tiêu Hòa ngu người toàn tập.
Quân trang đen tuyền, bao bọc đôi chân thon dài thẳng tắp, ủng da ngầu khốc liệt, toả sáng bóng loáng khiếp người
Trắng đen đối lập, lại mạnh mẽ giao hòa nhau, gây xung kích cực mạnh cho thị giác, khiến người ngắm chấn động cực lớn từ con mắt đến tâm linh.
Người yêu mình soái như vậy, Tiêu Hòa cả chớp mắt cũng không nỡ, nếu như hắn chớp, chẳng phải rất không ủng hộ sao?
Ngắm nghía mê li, thế nên Phàn Thâm nói gì, Tiêu Hòa không chú ý.
Đáng tiếc sóng điện não cả hai lệch nhau một cách nghiêm trọng.
Rõ ràng Tiêu Hòa hai mắt sáng rỡ, nhìn đến muốn rớt luôn ra ngoài.
Phàn Thâm lại cho rằng đối phương xem nhẹ mình.
Là một người đã quen bị một người khác đối xử lạnh nhạt.
Dù người khác kia có thay đổi, cũng sẽ không để tâm.
Chẳng phải không nhìn thấy, mà là sẽ không tin.
Tiêu Hòa không phản ứng khiến đôi con ngươi xanh thẳm của Phàn Thâm tối đi.
Y mím môi, lạnh lùng nói: “Bước ra!”
Giọng điệu rét lạnh cuối cùng cũng dẫn thần hồn Tiêu Hòa quay lại.
Hắn chớp mắt mấy cái, vẫn ở trạng thái người trên không: “Nhưng… tôi vẫn đang tắm.”
“Tiêu Hòa!” Trong âm điệu Phàn Thâm ngầm chứa lửa giận hừng hực “Anh nghĩ ở đây là đâu? Anh cho rằng tôi là ai? Anh cho bản thân mình là ai?”
Y liên tiếp hỏi ra ba vấn đề, Tiêu Hòa thật sự là… trả lời không được a moá.
Kịch bản chưa phát, Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-vao-nhan-cach-phan-liet/3243678/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.