Nghe được lời đối phương, đồng tử Phàn Thâm chợt co lại.
Đối phương còn muốn nói tiếp nhưng Phàn Thâm nhanh chóng giơ tay ra hiệu, nhỏ giọng nói: “Chờ chút, đừng đánh thức người bên trong.”
Người mặc áo đen không ngẩng đầu, luôn tỏ thái độ kính cẩn tuân theo.
Phàn Thâm ra khỏi phòng, cẩn thận khép cửa lại rồi nhìn lướt qua đám người, cuối cùng dừng ở người mặc áo đen có vẻ như là thủ lĩnh: “Vào phòng tôi đi.”
Tình huống trước mặt, y không cần phòng bị nữa.
Đối phương có mấy chục người, nếu thật muốn làm hại y, y cũng không thể phản kháng.
Hơn nữa Phàn Thâm cũng rõ giả sử đám người áo đen này mang theo ác ý đến, e là chuyện sẽ không diễn ra như khi nãy. Thực lực hai bên cách xa, bọn họ hoàn toàn có thể thẳng tay bắt y đi, thậm chí là giết chết y.
Nhưng họ không có, cho thấy là có nội tình.
Phàn Thâm muốn nghe thử xem, tốt nhất là moi được tin tức gì đó, không thì ít nhất cũng kéo dài được thời gian.
Mà những người mặc áo đen này như đã chuẩn bị trước, thủ lĩnh mở miệng, nhanh chóng trình bày rõ đầu đuôi sự việc.
Phàn Thâm lúc đầu thong thả nghe, sau đó dần dần ngồi thẳng lưng, lông mày nhíu chặt lại.
“Ý anh là mẹ tôi vì cứu tôi mà chết?”
Người mặc áo đen nói: “Vâng, khi đó bọn phản đồ muốn cướp vị trí gia chủ, âm mưu giết chết phu nhân và thiếu chủ, trong nhóm bảo vệ lại có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-vao-nhan-cach-phan-liet/3243645/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.