Dạ Phàm Linh dụi mắt, nàng nhìn thấy Hoàng Tử Vi ngồi bên cạnh.
Hoàng Tử Vi nói: "Cafe? Uống không?"
Dạ Phàm Linh lắc đầu: "Không cần, phá án quan trọng."
Hoàng Tử Vi vẫn pha một ly cafe đưa cho cô nói: "Để tỉnh táo, nhìn cô rất mệt đó."
Dạ Phàm Linh gật đầu nhấp hai ngụm cafe.
Cảm thấy đầu óc tỉnh táo, Dạ Phàm Linh liền phát hiện trên người có một cái áo khoác.
Nàng cởi ra, trả áo khoác lại cho Hoàng Tử Vi nói: "Tổ trưởng Hoàng, trời lạnh, cô mặc đi."
Hoàng Tử Vi: "Tôi không sao, cô nên chăm sóc bản thân một chút."
Thờ ơ nhưng vẫn mang một phần quan tâm, Dạ Phàm Linh nhìn gương mặt của cô.
Tóc dài tự nhiên, môi nhếch lên tạo thành nụ cười nhạt, ánh mắt trầm tĩnh, sống mũi thẳng tắp.
Rất đẹp, rất quyến rũ.
Da mịn màng như sữa bò, nét mặt bình tĩnh đầy khí chất.
Các đường nét trên khuôn mặt thanh tú, khiến mọi người chìm đắm trong từng centimet.
Hoàng Tử Vi cho người ta một cảm giác rất đơn giản nhưng đầy phong cách, khí chất phảng phất giống như một người thục nữ.
Ánh mắt của cô luôn sâu sắc, làm người khác không thể hiểu. Càng muốn hiểu càng bị chìm sâu.
Hoàng Tử Vi cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Dạ Phàm Linh liền hỏi: "Sao cô cứ nhìn tôi vậy?"
Dạ Phàm Linh lắc đầu: "Không có, tổ trưởng Hoàng, tôi chỉ đang suy nghĩ về vụ án."
Tầm mắt nhanh chóng rời khỏi người cô, Dạ Phàm Linh nhìn vào bút ký của mình.
Nàng nghĩ một lúc, dường như nghĩ ra gì đó muốn nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tung/282997/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.