Hoàng Tử Vi ngồi trên ghế salong, nheo mắt nói: "Hình xăm trên người mấy cô là sao?"
Vũ Tân Nhu suýt nữa không nhịn được cười, tổ trưởng Hoàng nhập vai nghiêm túc ghê.
Trên cánh tay ngũ công chúa đều xăm hình những loài hoa khác nhau, theo tứ tự: Tường Vi, Violet, Hoa Hồng, Mẫu Đơn.
Dạ Phàm Linh để ý thấy cô gái đứng cạnh người đẹp lạnh lùng hơi run, đang kéo kéo cánh tay người đẹp lạnh lùng. Trên cánh tay cô ấy không có hình xăm.
Người đẹp lạnh lùng nói: "Do chủ muốn chúng tôi xăm."
Dạ Phàm Linh ho khan hai cái: "Tại sao người ở giữa không có hình xăm?"
Cô gái xinh đẹp đi ra, khoát tay lên vai Dạ Phàm Linh nói: "Cô ấy vừa đến không lâu, sao cô hỏi nhiều quá vậy, chị vệ sĩ."
Giọng nói ngọt ngào đến đòi mạng, Dạ Phàm Linh theo bản năng giữ khoảng cách với cô.
Hoàng Tử Vi lạnh lùng nói: "Tránh xa vệ sĩ của tôi ra, hỏi thì chỉ cần trả lời là được."
Người đẹp lạnh lùng: "Chị ơi, đơn giản chỉ hỏi vậy thôi?"
Dạ Phàm Linh gật đầu: "Đúng!"
Cô gái dáng vẻ vui tươi ngồi cạnh Hoàng Tử Vi, rót một ly Whisky nhẹ nhàng nói: "Chị thật là tốt, kêu chúng em đến, chỉ để nói chuyện thôi sao."
Vũ Tân Nhu lấy thẻ cảnh sát ra: "Nếu các cô không thích nói ở đây, thì về sở cảnh sát nói cũng được."
Cô gái đứng trong góc liền sợ hãi: "Cảnh......cảnh sát..."
Cô muốn đi ra ngoài, bị Vạn Hiểu Sương giữ lại.
Vạn Hiểu Sương nhấn cô ngồi xuống sopha: "Chạy cái gì, bộ cảnh sát ăn thịt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tung/282985/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.