Hoàng Tử Vi nói: "Chúng ta đến xem có chuyện gì."
Giọng cô gái kêu cứu càng lúc càng gấp.
Năm người bước nhanh chân hơn.
Trong rừng trúc chạy tới một cô gái, vừa túm tóc vừa chạy như điên tới.
Hình như cô ấy đang né tránh cái gì đó.
Trên mặt đầy máu.
Trạng thái có vẻ như phát điên.
Cô ấy xuyên qua rừng trúc như một kẻ điên.
Chạy điên cuồng.
Trong đầu của cô chỉ có một chữ: chạy.
Cô thấy trong rừng trúc có bóng người.
Cô liền liều mạng chạy về phía họ.
Đã có chuyện gì?
Sao cô ấy lại hoảng hốt như vậy?
Võ Tân Nhu ngăn cản cô, nói: "Sao cô lại ở đây?"
Cô gái nắm tay Võ Tân Nhu nói: "Chị, cứu tôi với, cứu tôi....cứu....."
Cô chưa nói hết đã gục đi.
Hoàng Tử Vi nói: "Hiểu Sương, em xem cô ấy thế nào."
Vạn Hiểu Sương đi đến xem mạch: "Là quá sợ hãi, không có gì đáng lo."
Một phụ nữ đột nhiên xuất hiện kêu cứu trong rừng trúc.
Cô ấy gặp phải chuyện gì?
Phải chờ cô tỉnh lại mới biết.
Vạn Hiểu Sương cho cô một chút thuốc.
Đều là thuốc có tác dụng giảm bớt căng thẳng.
Võ Tân Nhu đút cho cô chút nước.
Cô bị sặc ho vài cái.
Cô gái mở mắt.
Trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Cô kéo tay áo của Võ Tân Nhu.
Dường như đang muốn nói gì đó.
Nhưng vì trong lòng quá sợ hãi, không nói được.
Võ Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tung/1863540/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.