Phạm Tiểu Tư lắc đầu: "Mình không sợ, chỉ cần có thể ở bên cậu."
Hai người nói chuyện trong phòng, đúng lúc dì Đoàn ở ngoài cửa nghe thấy.
Dì suy nghĩ: hai cô bé này bị cha mẹ ép đến đường cùng, muốn tự sát?
Dì Đoàn vốn định muốn khuyên họ.
Nhưng trong lòng lại có một suy nghĩ tà ác:
Nếu hai cô bé chết? Mình có thể lấy cái chết của họ để làm dân thôn hoang mang, sau đó thì có thể giết chết họ, không phải chuyện tốt sao?
Vì suy nghĩ này, dì Đoàn không khuyên họ, còn nói: "Cuộc sống của hai đứa cũng đủ khổ rồi, sống trên thế giới này chỉ chịu tội thôi. Cha mẹ đều đối xử với hai đứa như vậy, dì cảm thấy chẳng còn gì để hai đứa lưu luyến nữa."
Một bên quạt gió thổi lửa, một bên thêm mắm dặm muối. Dì Đoàn một đường kêu họ đi chết.
Hai cô bé nghe xong, tâm lý càng thêm yếu đuối.
Mãi đến khi yếu đuối đến mức không còn chịu nỗi, hai người quyết định tự sát.
Người ta nói rằng, những người muốn tự sát đều có quỷ theo sau lưng.
Họ lựa chọn nhảy xuống vực, điều này đúng lúc trúng ý dì Đoàn.
Hai người nhảy, thì mình có thể thực hiện kế hoạch.
Yên tâm đi, tôi sẽ an táng hai người thật tốt.
Dì Đoàn theo họ đi tới vách núi Đoạn Bối Sơn.
Có thể một số người sống trên thế giới thật đau khổ, cứ nhảy một phát, được giải thoát, là tốt nhất.
Hai người đứng trên vách đá Đoạn Bối Sơn, nhìn xuống vực thẩm bên dưới.
Phạm Tiểu Tư nắm tay Mạt Giai Kỳ nói: "Giai Kỳ, mình biết cậu sợ độ cao. Cậu đừng sợ, mình mãi ở bên cậu."
Không thể sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, chúng ta sẽ chết cùng năm cùng tháng cùng ngày, là được rồi
Mạt Giai Kỳ nói: "Mình tin chúng ta sẽ luôn bên nhau, chết vẫn ở cùng nhau."
Phạm Tiểu Tư đột nhiên khóc: "Giai Tư, cậu ngốc thật, chết rồi chúng ta sẽ ở thành cát bụi."
Mạt Giai Kỳ vuốt ve mặt cô bé, nói: "Đừng khóc, cậu khóc mình sẽ đau lòng. Chúng ta phải cười để rời đi, phải không?"
Phạm Tiểu Tư gật đầu, họ tiến thêm một bước về phía mép vực.
Hai người nhắm mắt, nắm tay nhau, cùng nhảy xuống.
Trong lúc rơi, họ vẫn ôm chặt lấy nhau, không ai muốn buông ra.
Mạt Giai Kỳ vì bảo vệ Phạm Tiểu Tư, tay trái của cô bé bị vướng vào một cành tay, cô bé bẻ gãy nó, rồi rơi xuống.
Cô bé không thấy đau, cô bé chỉ biết phải bảo vệ người mình yêu nhất.
Đến khi dưới núi vang lên tiếng động, hai người đều đã chết.
Xương đùi gãy, hoàn toàn biến dạng.
Đứng phía sau họ, nhìn họ tự sát, dì Đoàn cũng rơm rớm nước mắt.
Dì không phải tâm địa sắt đá, sao lại không hiểu tình cảm của họ?
Tình cảm của hai cô bé rất chân thành, vậy dì thì sao?
Tình yêu của dì đã chết ở quá khứ.
Chết trên người có tên Lý Thánh Kiệt kia.
Dì Đoàn không bao giờ tin vào tình yêu, chỉ còn sự trả thù.
Dì thường xuyên nhìn tấm hình chụp chung với Lý Thánh Kiệt, nói: "Chúng ta thật sự không phù hợp."
Sau này, dì Đoàn phát hiện trí nhớ ngày càng suy giảm, thường xuyên không nhớ được mọi thứ.
Dì đến bệnh viện khám, thì ra dì mắc chứng bệnh gọi là "mất trí nhớ gián đoạn".
Dì Đoàn bắt đầu viết nhật ký, ghi lại những chuyện quan trọng.
Sau khi hai cô bé chết, dì Đoàn xuống núi an táng hai người. Ai ngờ đâu, bị Vương Lôi Tử đào xác đem về.
Dì Đoàn đúng lúc lợi dụng bật lửa, Vương Tôi Tử, làm lệch hướng điều tra của tổ trọng án.
Đoàn hí kịch, tượng Phật chảy máu, cũng là kế hoạch ban đầu của dì Đoàn.
Tại sao tượng Phật lại rơi huyết lệ, bởi vì dì Đoàn đã cho một ít máu heo vào hốc mắt tượng.
Người phụ nữ lạy Phật xong ngẩn đầu, nhìn thấy máu từ mắt tượng chảy xuống, nhưng thật ra là máu heo chảy ra khỏi tượng Phật.
Dì Đoàn đến Lhasa, tìm một đoàn hí kịch.
Dì ra giá cao, mời đoàn hí kịch đến Đoạn Bối thôn biểu diễn.
Hí khúc chỉ là một giai điệu, nhưng có thể chạm vào trái tim của người dân.
Dì Đoàn lợi dụng nỗi sợ và tội lỗi của mọi người.
Thiết lập ra một mẹo để họ lắng nghe.
Không ít người sinh ra sợ hãi, cảm giác con cái trở về trả thù. Thật ra, những gì họ nhìn thấy, là nỗi sợ trong lòng của họ.
Việc đoàn kịch biến mất cũng nằm trong kế hoạch của dì Đoàn.
Trong Sơn Hải kỳ thuật, dì học được một thuật Di Hình Hoán Ảnh.
Lúc đó, dì ở dưới sân khấu. Chờ người dân chìm đắm trong nỗi sợ của chính mình, nhân cơ hội sử dụng thuật Di Hình Hoán Ảnh để đưa đoàn kịch ra khỏi thôn, rồi bảo họ đi mau.
Có người sẽ chết bởi chính nỗi sợ của chính mình, cũng có người tỉnh lại phát hiện đoàn kịch đã biến mất, cho rằng bị ma ám.
Tờ giấy kia là do dì Đoàn viết.
Dòng chữ trên giấy, là tiếng lòng của dì.
Xã hội này chính là người ăn thịt người, ăn đến khi không còn xương.
Thật ra làm gì có ma quỷ, lòng người chính là ma quỷ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]