Dì Đoàn khi nói về Đoạn Bối Sơn cảm giác sợ hãi, đứng dậy đóng cửa lại.
Thậm chí còn khóa cửa, mới trở về ngồi xuống sopha, bắt đầu nói.
Trước đây, Đoạn Bối Sơn là một điểm du lịch của Lhasa.
Địa hình hiểm trở, trên Đoạn Bối Sơn cũng có nhiều vị thuốc quý.
Nhưng tất cả điều đó đã thay đổi, vào mấy năm trước một phần núi bị sụp.
Núi lở, đất đá rơi xuống, làm hàng trăm người chết.
Bởi vì núi lở, nên Đoạn Bối Sơn bị chia làm hai.
Sau đó, trưởng thôn tập hợp người dân phong tỏa đường lên Đoạn Bối Sơn.
Dì Đoàn nói tới chỗ này, nhắm mắt lại: "Báo ứng, đều là báo ứng......"
Trời bất công, người vô tội vẫn phải chết.
Dì Đoàn nói tất cả những chuyện này, là do ông trời muốn trừng phạt người trong thôn.
Trước một năm núi lở, một trận hạn hán chưa từng xảy ra suốt cả thế kỷ.
Hạn hán làm hoa màu trong thôn chết hết, không có thu hoạch.
Người trong thôn cuống lên, ai cũng biết gạo trong nhà cũng đã hết sạch.
Không có thu nhập, không có công nghệ, lại không có tiền.
Ngay cả gia súc trong nhà, cũng phải làm thịt.
Bọn họ còn lại gì? Lẽ nào phải chờ chết sao?
Nên làm gì bây giờ?
Không ai muốn ăn thịt chính con cái của mình, thế là họ đổi thành ăn thịt con cái của người khác.
Gia đình nào cũng bắt đầu bồng bế đứa con đang ngủ, đi qua nhà khác để trao đổi.
Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tung/1863518/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.