Bởi vì phải kiểm tra các chất có trong nước, nên Vạn Hiểu Sương đã lấy nước ở sông Lưu Dương và nước ở khách sạn tiến hành so sánh.
Kết quả đúng như tổ trọng án dự đoán, trong nước có một ít bột phấn khiến người ta mê man và sốt cao.
Bột phấn bỏ vào trong nước có thể phát tán ra nhiều cách khác nhau, trong không khí, dạng lỏng, dạng sương.
Tốc độ phát tán rất nhanh cứ như thủy triều kéo đến, và nguồn gốc bệnh dịch là đến từ nước.
Mọi người đều dùng nước mọi lúc, tắm, nấu ăn, giặt.........
Nước là thứ không thể thiếu trong cuộc sống, hung thủ lợi dụng điều này nên hạ độc vào nước.
Khi đến sông Lưu Dương, mọi người sẽ hít phải bột này, rồi ý thức trở nên mơ hồ, khúc dạo đầu cho một cơn sốt cao ập đến.
Tổ trọng án đến Thanh Thủy Tự, chùa Thanh Thủy có vẻ hơi vắng vẻ.
Những người trong thị trấn sau khi bị nhiễm bệnh, đã không còn mấy ai đến cúng bái, nhang đèn trong chùa cũng ít đi.
Trước cửa chùa có hai tiểu hòa thượng đứng gác, thấy họ tiến vào liền nói: "Bốn vị thí chủ là đến dâng hương?"
Hoàng Tử Vi gật đầu: "Chúng tôi đến hỏi một số chuyện, không biết tiểu sư phụ có thể đưa chúng tôi đến gặp chủ trì không?"
Tiểu hòa thượng Thanh Tâm nói: "Tất nhiên, mời các thí chủ theo tôi vào trong điện, tôi sẽ đi báo với sư phụ."
Thanh Tâm dẫn bốn người đến sảnh chờ ở đại điện, cậu đi vào hậu điện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tung/1863500/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.