Tác giả: Thương Nghiên
Chỉ sợ thế giới ngầm của thành phố Phù Tụ lại sắp náo nhiệt rồi
Tâm trí của Triệu Tuyết tuyệt đối không phải của một đứa trẻ chưa thành niên. Cô bé thậm chí còn cẩn thận, thông minh hơn phần lớn người trưởng thành. Thậm chí, có thể dùng từ "xảo quyệt" để miêu tả cô bé. Ngồi trước mặt cảnh sát, cô bé gần như cậy thế, để hai chân buông thõng tự nhiên dưới ghế, đung đưa tùy ý.
Lâm Tái Xuyên hỏi, "Sao cháu biết Lý Đăng Nghĩa đã giết hại Triệu Hồng Tài?"
Triệu Tuyết nói: "Vì cháu nhìn thấy."
Con ngươi của Lâm Tái Xuyên lập tức co lại.
"Hôm đó, cháu vốn định rời đi cùng bố mẹ nhưng sau khi chú Triệu biết đó là cây thuốc phiện, chú Triệu đã rất tức giận, phản ứng rất dữ dội. Cháu thấy hơi kỳ lạ nên đã ở lại," Triệu Tuyết dùng ngón tay xoay xoay sợi tóc, nói, "Khi người đàn ông đó đến tìm chú Triệu, cháu nấp trong nhà phụ bên cạnh nhà chú ấy. Cháu thấy hai người họ cùng đi ra ngoài. Ông ta dẫn chú Triệu lên núi."
Lâm Tái Xuyên dùng ánh mắt trầm tĩnh nhìn cô bé, "Đã biết hung thủ là ai, tại sao lúc đó cháu không nói với cảnh sát?"
"Cháu biết trong thôn toàn là người xấu. Chú Triệu là 'người khác biệt' nên bị đẩy ra rìa."
Triệu Tuyết nói: "Họ còn dám giết người diệt khẩu. Cháu không biết nếu nói ra chuyện này thì có bị những người đó trả thù không. Cho nên cháu không dám nói."
Logic nói chuyện của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/3736675/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.