"Đi rồi à?"
Nhìn thấy Tín Túc trở lại văn phòng, Lâm Tái Xuyên nâng mắt hỏi cậu.
"Ừm". Tín Túc ngửa người trên sô pha như người không xương, mặt mang theo ý cười vui sướng, "Đoán chừng hiện tại Hình Chiêu không thể nào nghĩ ra được, Cục Công an thành phố tại sao lại cử một "bao cỏ" đến thẩm vấn ông ta, lại còn thẩm vấn qua loa như vậy, chưa hỏi gì đã thả ông ta đi".
Lâm Tái Xuyên mở một phần ghi chép thẩm vấn, cúi đầu, thản nhiên nói: "Vốn tưởng một buổi biểu diễn cá nhân long trọng, kết quả đến lời nói dối chuẩn bị tỉ mỉ cũng không có cơ hội được nói ra. Đối phương còn một vẻ hờ hững, có lệ. Ai cũng sẽ thấy không thoải mái, nhất là người đã quen ở trên cao như Hình Chiêu".
"Lần sau gặp mặt, nói không chừng chính là cách song sắt".
Tín Túc nhắm mắt dưỡng thần một lúc lâu, đột nhiên nhìn lên trần nhà, lẩm bẩm: "Những người đó ngây người ở Cục Công an thành phố một ngày rồi. Cũng đến lúc rồi".
"Tôi đi làm!" Một lúc sau, cậu đứng lên, "Vì cá cược của chúng ta!"
Lâm Tái Xuyên hỏi: "Cậu định làm thế nào?"
Tín Túc vẫy vẫy tay với anh: "Bí mật! Chờ tin tức tốt của tôi đi!"
Lâm Tái Xuyên nhìn bóng dáng nhanh nhẹn rời đi của cậu. Tín Túc định làm gì, hiện giờ anh cũng không đoán được. Trong đầu óc người này luôn có rất nhiều chủ ý không theo lẽ thường. Có điều, dù sao cũng là ở Cục Công an thành phố, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/3335410/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.