Thẩm vấn
Tín Túc nói không phải không có lý. Dù cho cục công an thành phố nhận điều tra, chỉ vỏn vẹn với chứng cứ hiện có, dựa theo nguyên tắc “không kết án nghi phạm”, rất có thể cuối cùng cũng có thể đành dùng nguyên nhân “không đủ chứng cứ” mà hủy bỏ việc lập án.
Hoàn toàn không cần phải dùng đến nhiều tiền như vậy để chặn miệng người nhà bị hại.
Tín Túc nhướn mày nói: “Nếu là tôi, tôi đúng là sẽ chọn cách dùng tiền để giải quyết rắc rối, tránh cho việc cành mẹ đẻ cành con, đêm dài lắm mộng”.
Lâm Tái Xuyên liếc nhìn cậu, hiểu rõ hàm ý trong lời nói của đối phương.
Tín Túc là một con cháu nhà siêu giàu. Không thiếu nhất chính là tiền. Những việc có thể dùng tiền để giải quyết với cậu mà nói đều là những việc không đáng nhắc tới.
Nhưng nếu đối với một gia đình bình thường, vừa phải chu cấp cho con đi học, vừa cần gánh vác các khoản vay mua nhà, mua xe ở loại thành phố hạng hai cần chi tiêu không ít như Phù Tụ, nếu có dư tiền tiết kiệm đã là không dễ, nói gì đến việc có thể một lúc lấy ra cả triệu. Vì vậy, chuyện này khá khó hiểu.
Hay là nói, sau lưng án kiện này đúng là có ẩn tình. Bọn họ sợ cảnh sát thật sự điều tra ra gì đó nên không nề hà dùng nhiều tiền để che miệng người nhà người bị hại sao?
Hạ Tranh gật gật đầu đồng tình: “Đúng vậy. Một triệu cũng không phải con số nhỏ. Chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/2757962/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.