Không có ý tốt
Bản thân Lâm Tái Xuyên lúc vào guồng bận thì ăn trưa, không ăn tối, đã quen kiểu ăn uống thất thường, cũng không thấy đói. Bị Tín Túc nhắc nhở, anh mới nhớ ra việc hình như vị thiếu gia này còn chưa ăn cơm tối.
Lâm Tái Xuyên mở cửa, lên xe, "Trên đường đến đây sao không nhắc tôi?"
Tín Túc lười biếng cười rộ lên: "Lúc đến đây còn đang tức giận".
Lâm Tái Xuyên có phần không hiểu rõ lắm, "Tức giận?"
Cậu ta tức giận gì chứ?
Nhưng Tín Túc không giải thích, mở cửa, lên xe.
"Muốn ăn gì?"
Lâm Tái Xuyên bật đèn phía sau, lùi xe, quay đầu ra khỏi bệnh viện.
Tín Túc không khách sáo nói ra tên món ăn: "Cơm sốt trứng chiên bào ngư!"
Là món cơm hải sản cậu vừa hủy đơn chiều nay.
Lâm Tái Xuyên chở đối phương tới khách sạn bốn sao, để vị thiếu gia toại nguyện ăn được "cơm tăng ca", lại gọi thêm một phần ruột ốc biển – món ăn đắt đỏ khiến người khác nghe mà giận sôi, chỉ một phần ruột ốc biển giá niêm yết tận 98 đồng.
Cơm sốt hải sản phải ăn nóng nên gọi xong mới làm, đến lúc lên đồ còn phải chờ một lúc. Hai người ngồi trong căn phòng sáng trưng. Tín Túc nhớ lại đoạn đối thoại trong bệnh viện vừa nãy, hỏi: "Vụ án Trương Minh Hoa, anh thấy có chỗ nào có thể là điểm đột phá không?"
Tín Túc ở trước mặt Lâm Tái Xuyên gần như không có tự giác của cấp dưới, lời nói ra cũng thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-trong-suong-mu/2757958/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.