“Chu tiên sinh, tôi muốn nói cho cậu biết. Từ hôm nay trở đi, Lâm Thiên Sơn tôi chính thức trở thành tình địch của cậu.”
—————————————–
Lại một tuần đi làm.
Cảnh Triệt thấy mình cũng có khi mắc phải hội chứng sáng thứ hai (1) không chừng, mặc dù đang thực tập nhưng cậu vẫn thấy căng thẳng lẫn mệt mỏi.
Quả thật đi làm còn mệt hơn so với đến trường ấy chứ. Cảnh Triệt bắt đầu cực hoài niệm những ngày tháng nhàn nhã ăn rồi lại ngủ, rồi viết mấy thứ linh tinh, rồi đến “Vân luyến” làm việc.
Nếu không phải đi thực tập ấy, mà lúc này còn là kỳ nghỉ hè nữa, hẳn là mình còn đang nằm ở nhà xem ti vi ăn dưa hấu chắc luôn. Tuy là ba mẹ sẽ lải nhải vài câu, nhưng tóm lại vẫn sẽ là những khoảng thời gian thoải mái không phải chịu chút áp lực tâm lí nào.
Hôm qua sau khi ra khỏi hiệu sách, Cảnh Triệt đi ăn cơm với Chu Diệc Trạm, mà bởi vì Chu Diệc Trạm tạm thời có việc phải đến phòng triển lãm ảnh nên cậu bèn trở về nhà, bật đèn đọc cuốn tiểu thuyết mới mua, sau đó đi ngủ sớm một hôm. Tuy ngủ hơi sớm nhưng lúc tỉnh lại không chút tinh thần nào, y như mới thức đêm chạy bản thảo vậy. Lúc Cảnh Triệt rửa mặt xong, định ra ngoài thì vừa vặn gặp Cố Tự Do đang đẩy cửa bước vào.
Từ sau khi thi cử xong xuôi, Cố Tự Do vẫn luôn ở chỗ Đào Nhiễm, hình như chưa trở về lần nào.
“Sao mới sáng vầy đã về rồi?” Cảnh Triệt nói xong bèn tránh sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tren-may-nhin-xuong-may/73459/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.