Mới sáng sớm mà Lâm Thiên Sơn đã bị đánh thức bởi chuông di động. Âm thanh vui vẻ, đầy hưng phấn của Lâm Thiên Tầm ở đầu kia di động kêu lên: “Anh hai, sinh nhật vui vẻ nhé!”
“Bị em đánh thức rồi… Cảm ơn em!” Lâm Thiên Sơn nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời đã lên cao.
“Còn ngủ nữa hả, sắp 12 giờ rồi đó. Mau đến chỗ em đi, đưa cả A Trang theo nữa. Bọn em sẽ tổ chức sinh nhật cho anh!”
“Thôi khỏi đi, anh chỉ muốn ngủ thôi.” Ba giờ sáng Lâm Thiên Sơn mới xong việc, lúc này đúng là mệt đến mức không muốn làm gì.
“Anh hai à…” Lâm Thiên Tầm kéo dài âm thanh, “Một năm chỉ có một lần thôi mà!”
“Thôi được rồi, thôi được rồi… Nửa giờ nữa anh đến.” Cuối cùng, Lâm Thiên Sơn cũng không từ chối nổi em trai mình, ngồi xuống giường.
Sau khi ba hắn về hưu, sức khỏe đã tốt hơn nhiều. Lần này ông còn đi Vân Nam với mẹ hắn nên Lâm Thiên Sơn rất tự do tự tại. Ba mẹ không ở đây, sẽ không còn ai lải nhải chuyện hôn nhân làm hắn phiền lòng nữa. Hắn rửa mặt xong thì lái xe đến hiệu sách của Lâm Thiên Diệp, sau đó mới đến nhà của Lâm Thiên Tầm.
Hôm nay Hổ Phách có lịch trình, cả ngày đều không ở nhà. Ba anh em hiếm khi tụ hội cùng nhau nên Lâm Thiên Tầm xuống bếp làm một bàn đồ ăn đặc sắc. Ba người nói chuyện với nhau bằng thủ ngữ (ngôn ngữ dành cho người câm),ấy vậy mà nói chuyện lại rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-tren-may-nhin-xuong-may/3204680/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.